CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 131

cũng có những khách hàng đầu tiên của mình, hầu hết là các cô bé tuổi teen
con nhà giàu hoặc những phụ nữ da màu trung lưu. Bây giờ bị bà ấy giận
không cho học nữa thì sẽ là một điều đáng tiếc to lớn. Tôi cảm thấy vô
cùng lo lắng!

Hôm đấy gặp Ryan, tôi cảm thấy lòng mình ấm áp hơn, và tôi cũng

tỉnh táo nhanh chóng, không để lộ cho anh biết tôi vừa gặp chuyện. Ryan
cầm đến cho tôi một hình cô gái da đỏ bằng đất, nói rằng đó là món quà của
một người bạn Chile vừa tặng, Ryan muốn tặng cho tôi anh gọi tôi là
Pocahontas. Tôi giật mình, ngày nhỏ, có một thằng bé người Mỹ gọi tôi là
Pocahontas, và đó trở thành biệt danh ngộ nghĩnh của tôi một thời gian. Tôi
rất vui và nói rằng anh gọi tôi là Pocahontas nhé?

“Tất nhiên rồi, cô ấy có một đôi mắt đẹp nhấn trần đời mà anh từng

được thấy“.

“Đẹp và gây đau đớn?“.

“Rất đau đớn, rất đẹp!”

Ryan rất thích hôn lên đôi mắt của tôi, và sau đó cắn lên tai rồi hít hít

mái tóc. Rất ngọt ngào, cảm giác bình yên!

“Này, em có muốn đi Long Island để picnic vào chủ nhật này không?”

“Picnic, vào cái thời tiết này á?“.

Tại sao không?”

“OK“.

Vậy là tôi sẽ được đi picnic. Lại phải xin Billy nghỉ thôi. Hôm sau tôi

đến tiệm và nói với anh về việc tôi bị bà Mei bắt gặp khi gọi điện cho
Lavender, và rằng tôi rất lo lắng nếu bà ấy không cho tôi học nghề nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.