CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 14

trong lịch sử nhạc rock đã tưởng chừng như rơi vào vô tận. Chính bản nhạc
đã lôi tôi vào một cơn bóng đè, hình như tay đã để lên ngực!

Chỉ nhớ lúc đó chìm vào một cơn tuyệt vọng miên man, không lối

thoát! Cảm tưởng như tất cả đã là tận cùng của thế gian! Biết vậy mà không
tài nào dứt trở dậy với thực tại, chỉ nhớ nước mắt chảy ướt đẫm cùng mồ
hôi.

Thật khủng khiếp! Bản nhạc kết thúc thì tôi cũng trôi theo một miền

miên man khác.

Lúc này, một loạt các hình ảnh chẳng đâu vào đâu chạy lung tung

trong đầu, hình của bà ngoại lúc còn sống đang ngồi vo gạo, hình ngọn núi
ở nhà ông nội, dưới chân núi là nhà mình, hình ảnh tôi lang thang trên đảo,
trên phố 34, khuôn mặt của anh, và cuối cùng… là hình ảnh của cái card.

Tôi bắt đầu lờ mờ nhớ ra những chi tiết trên cái card (có lẽ dù trong

tình trạng không kiểm soát tôi vẫn cố cho suy nghĩ mình dừng lại và tập
trung tại đây).

Tôi nhớ nhất có hai chi tiết, đó là màu… của chữ in trên đó, màu xanh

ánh kim, và tên email của anh (không nhớ có gạch dưới hay không và vì cái
họ Tây Ban Nha của anh đính kèm hơi rắc rối), anh dùng địa chỉ American
Online. Tôi cũng loáng thoáng nhìn thấy tên phố văn phòng nơi anh làm
việc, chắc chắn có một số 5, tôi không nhớ là phố 57 hay là phố 65, và đại
lộ… 3.

Chắc chắn thế! Đúng thế, khi nhớ ra được tên đại lộ, sẽ có khả năng

“truy tìm” xem những văn phòng nha sĩ nào bắt nguồn từ đại lộ số 3 của
một phố có con số 5. (Phố ở Manhattan đánh từ 1 cho tới 200 theo chiều
dọc, chiều ngang từng con phố lại đánh dấu đại lộ từ 1 đến 12).

Khi tỉnh dần, cảm nhận của những nốt ban đang bắt đầu hiện ra, có lẽ

do nóng quá, ngứa ngáy, khó chịu, đau đầu, cổ họng đắng ngắt và rát, tỉnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.