CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 156

Trong phút giây ấy, đầu tôi thoáng qua một ý nghĩ hơi “tội lỗi”: Không

chừng gặp Jess trước, tôi cũng bị cuốn hút như Ryan vậy ấy. Vẻ đẹp của
Jess khiến cho tôi thấy rất phấn chấn, cái cảm giác đúng như ngày đầu tôi
nhìn thấy Ryan. Hai anh em họ vừa giống mà lại vừa khác nhau. Tôi thấy
vui vì Ryan có một người em trai như thế.

Mấy cô gái Spanish nói như súng liên thanh và hát hò liên tục trên

đường đi. Thỉnh thoảng tôi liếc anh chàng Jess qua kính, thấy vẫn đeo mũ
sùm sụp dù chả mưa chả nắng. Có vẻ ít nói nhưng được cái rất hay cười.
Hai anh em họ có nụ cười rất giống nhau, cực kỳ cuốn hút.

Mấy cô gái hỏi tôi dạo này thế nào, làm gì, thậm chí còn hỏi tôi và

Ryan đã kiss nhau chưa, và hỏi cả Garbriel đâu nữa. Bất ngờ tôi nghe thấy
Jess hỏi: “À đúng rồi, cô ấy đâu rồi? Dạo này cô ấy thế nào hả Ryan? Lâu
rồi không gặp“.

Tôi hơi khó chịu vì câu hỏi này. Chẳng lẽ Jess không biết Garbriel rất

thích Ryan và hiện giờ tôi đang là bạn gái của anh ấy hay sao? Và cũng có
vẻ gì đó chứng tỏ Garbriel có mối quan hệ thân thiết với anh em họ. Ryan
cũng mỉm cười xua qua, Jess liếc nhìn sang tôi, có thể anh ta hiểu ý nên
không nói nữa.

Tự nhiên thấy hơi gợn mất cảm tình, thế có hàm ý rằng Jess cũng có

cảm tình tốt với Garbriel. Thực sự Garbriel là người thế nào nhỉ? Cả đoạn
đường tôi và Jess không nói chuyện trực tiếp câu nào với nhau. Chẳng hiểu
sao anh chàng này kiệm lời thế, tôi cũng chẳng nói, nhưng trong đầu thì
nghĩ nhiều ra phết đấy.

Xe qua một dãy nhà gỗ rất đẹp, có rất nhiều cây sồi, nhìn rất hay,

đường cứ xuống dốc dần xuống dần, trơn tuột. Cảm giác se lạnh chứ không
buốt giá, tôi thấy cái cảm giác như của mùa thu vậy. Ở đây nhà nào cũng
rộng và có hàng rào bằng gỗ. Hoa xung quanh nhà bắt đầu nở xanh đỏ tím
vàng rực rỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.