CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 17

tôi thắt lại, thế nào đây, lạy trời sẽ chỉ có ba địa chỉ email bị hỏng, Nam mô
a di đà Phật. Thư cuối cùng đã được mở, và…

Chuyện tình New York (Phần 6)

Và tiệm nail của ngày mai, đã đưa vào cuộc đời tôi một người đàn ông

thứ hai, một nhân vật đáng kể cho câu chuyện tình mới đang ở hồi bắt đầu
này của tôi.

Tôi mở thư, đếm thật nhanh sơ qua là mấy chú địa chỉ bị gửi trả. Hix,

và chỉ có… ba thôi. Một địa chỉ email đã đi. Đó là địa chỉ Ryanx. Thật vui
sướng. Tôi thở phào nhẹ nhõm một cái. May quá, thế là tôi đã có hy vọng.
Tự nghĩ mình cũng lanh lẹn thông minh tháo vát ra phết đấy chứ. Và 15
phút dành cho mơ màng.

Ngồi ngắm tuyết rơi dày đặc, cả bên ngoài đều được phủ một màu

trắng tinh khiết. Lúc này đang là cuối tháng Một, cơ quan của mẹ cũng
đang chuẩn bị đón Tết Nguyên đán. Tự nhiên thấy cảnh vật đẹp và trong
sáng tới kỳ lạ. Thèm được nhảy tưng tưng ra cái sân trụi cỏ ngay trước cửa
sổ, có mấy cái ghế đá và mấy chiếc đèn cổ được phủ trắng tuyết trông như
trong tranh vẽ minh họa của mấy truyện cổ tích. Có vẻ như đã khỏe hẳn,
“người buồn thì cảnh có vui bao giờ” thế nên người vui thì cảnh có là bóng
đêm mịt mùng vẫn thấy… vui. Thấy mẹ gõ cửa, ca cẩm:

“Khỏe chưa? Hôm qua đi đâu, làm gì mà ăn mặc thế nào để về đến

nhà ra nông nỗi thế. Phải bảo vệ cái sức khỏe của mình chứ. Ốm đau có
phải khổ thân mình đâu, khổ cả bố cả mẹ ra nữa chứ!”

Lần nào mà tôi ốm do phong phanh hay do bất cẩn đều bị bố mẹ than

vãn, quả thực thì cũng chẳng oan uổng gì (nhưng mà giả sử mẹ mà biết lý
do thì mẹ có thông cảm cho không nhỉ?). Mọi ngày thì cãi lại nhâu nhâu
đấy, nhưng hôm nay hả, thấy mẹ mắng mà đáng yêu hơn bình thường, tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.