CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 20

Nhà ông ta ngay ở building bên cạnh. Tôi hơi chột dạ, cũng biết là ông

ta già rồi, nhưng ở Mỹ hay ở đâu thì việc tới nhà người lạ mặt như thế này
là tối kỵ, mà chả biết thế nào. Tôi tìm cớ thoái thác:

”Cháu không thể ra ngoài được, ngoài kia thời tiết đáng sợ lắm, ha

ha“.

”Ôi chán quá! Tôi định đánh đàn piano cho cháu nghe, và tôi có rất

nhiều sách cho cháu làm luận văn“.

Ồ, tự nhiên mắt tôi sáng rực lên, còn gì bằng, vừa được tới nghe piano,

vừa có bao nhiêu là tài liệu tôi cần để về nhà dự định làm luận văn. Thế là
chặc lưỡi, vẫn quyết định đi.

”OK, thế cháu đến“.

”Được rồi, gặp cháu vào 12 giờ ở căn hộ của tôi nhé. Đừng quên mặc

ấm và đem ảnh đi cho tôi xem đấy, cẩn thận nhé?” (tôi khoe có nhiều ảnh
đẹp chụp ở Việt Nam, ông ta muốn xem).

Vươn vai, dậy đi ra ngay cái máy tính. Em trai đã ngồi chiếm mất cái

máy, nịnh nọt cỡ nào nó cũng không cho mượn máy (nó mà đã ngồi thì dứt
ra khó vô cùng, đến bây giờ tuy hai chị em có máy riêng nhưng mà một
máy mà hỏng thì vật nhau với nó giành máy cũng là cả một vấn đề “nhức
nhối“.

”Cho chị check mail thôi mà!“.

”Check gì, sáng sớm đã dậy rồi không check à, check gì bây giờ“.

”Check thôi, rồi muốn làm gì thì làm, chị đi bây giờ đây“.

”Đi đâu? Máu ra ngoài đường thế? Bị hâm rồi, he he“.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.