CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 205

hát hay được như thế nhỉ, hi hi“.

”À, ngược lại đấy, tất cả là vì em hát đấy. Anh nghĩ em đã có cảm xúc

rất nhiều, gần như chưa bao giờ anh nghe ai hát mà lại đệm được đàn ngẫu
hứng như vậy, thật là đặc biệt“.

”Có thể là vì anh cũng có cảm xúc nhiều không kém“.

Anh nhìn tôi, mỉm cười, gật đầu, rồi nắm lấy tay tôi chủ động, có lẽ do

tôi “mở đường” cho lúc trước đó.

Anh bảo:

”Em là một cô gái rất tốt và đáng yêu, em đùng tự làm mình khổ nhé,

anh không bao giờ muốn em buồn đâu!“.

Câu nói làm tôi nhớ tới Billy, Billy đã có lời khuyên tương tự:

”Em đừng cho lòng mình bị tổn thương“.

Đã hai người đàn ông nói với tôi như thế rồi sao. Tôi cúi mặt.

Chia tay N., tôi chúc anh về cẩn thận vì đã hơn 11 giờ đêm. Bây giờ,

tĩnh lặng, lại chỉ có riêng mình. Tôi lên trên tầng, rồi lại bấm cầu thang máy
đi xuống, ra cửa sau đứng ngắm dòng sông. Tôi muốn lòng mình yên ắng
một chút sau cả một party cảm xúc của buổi tối ngày hôm nay. Lúc này,
cầm phong, mới để ý có mấy cuộc gọi nhỡ, và hai cái voice messages. Số
điện thoại lạ, tôi bật tin nhắn lên nghe. Lời đầu tiên: “Này, gọi mãi cho Kin
mà Kin không nhấc máy, chỉ muốn nói với Kin rằng tôi ổn và muốn hỏi
xem Kin thế nào? Chắc là bận rộn với bạn trai lắm hả?“. Và cái message
thứ hai: “Thôi tôi đành chịu không gọi được nữa rồi, Kin bây giờ đang ở
đâu? Có thể đã ngủ rồi, hoặc có khi đang ở dưới tàu điện ngầm? Kin đang
làm gì? Kin có đang nghĩ về tôi bây giờ không? Bây giờ tôi chỉ nghĩ đến
Kin thôi, nhớ Kin lắm, phát điên lên rồi. Tôi muốn gặp Kin làm sao, muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.