CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 204

Cả N. và Ryan đều lặng im đến ngỡ ngàng khi tôi buột miệng ra câu

nói đó. Có lẽ tâm lý “trả thù” đã khiến tôi nói ra cái điều không có thật ấy.
Ryan hẳn cũng bị sốc ít nhiều, vì tôi đã từng nói với Ryan rằng chưa bao
giờ tôi có bạn trai nào hết trước khi đến với anh ấy, vậy hóa ra là tôi đã
từng nói dối sao. Còn N., anh ấy là một người thông minh, anh ấy đoán
được vì sao tôi làm thế. Tôi thấy hơi bối rối, nhưng rồi tôi nói thêm như để
“đâm lao phải theo lao“.

”N. sẽ đưa em về nhà, đừng lo nhé, cứ vui vẻ với ban nhạc của anh

đi“. Tôi kéo tay N. đi ngay lập tức, N. chưa kịp chào hỏi một câu nào với
Ryan ngoài nụ cười lúc vừa chạm mặt nhau.

Chúng tôi nhanh chóng đi ra ngoài.

”Thôi thế thì chết anh rồi, em nói thế là bạn trai em ghen thì sao. Anh

biết ngay mà, hai người đang cãi nhau đúng không?“.

”Không, cãi gì đâu, có gì đâu mà ghen. Em không có người yêu cũ

được à, anh ấy có cả tá kìa, anh có thấy cái con bé ngồi bàn đáu cùng anh
ấy lúc nãy không? Bồ đấy, chả biết là cũ hay là còn đang “đương nhiệm”
nữa“.

”Đấy thê không đang ghen thì là gì?“.

”Không, không có gì mà, ôi xời, hôm nay em vui lầm, vì lần đầu tiên

dám hát trước đông đảo bà con thế“.

N. lắc đấu ngán ngẩm, anh biết tôi là đứa trẻ con chưa thể lớn mà.

Trên đường về, tôi mới chợt thấm ra sao lúc nãy mình hát hay thế, tôi

quay ra thủ thỉ với N.:

”Anh tài thật đấy, không bao giờ nghe thấy bài hát này, vậy mà anh lại

đánh hay thế nhỉ, hay thật, chẹp. Anh không đánh hay thì làm sao mà em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.