CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 340

Anh thú nhận rằng anh không thể hiểu nổi cảm giác của mình khi nhìn

thấy tôi. Anh đã lang thang tìm kiếm tôi khắp mọi nơi. Anh nhớ ánh mắt
của tôi, nhớ khuôn mặt của tôi, nhớ cái dáng bé nhỏ của tôi. Anh đã bật
khóc một mình khi tìm được ra tôi. Anh ghen tuông khi thấy tôi ở bên
những người đàn ông khác.

Càng tiếp xúc với tôi anh càng thấy hạnh phúc và bình yên vì tôi cho

anh những cảm giác rất đặc biệt, cảm xúc của một tình yêu thực sự. Và bởi
vì tôi giống cô em gái mà anh vô cùng yêu thương.

Cảm xúc dành cho tôi là sự trân trọng, và muốn “tận hưởng” nhâm nhi

từng tí một như một điều gì đó dễ đổ vỡ. Anh đã gồng mình để tôi không bị
sa chân vào cái thế giới “phức tạp” của anh. Sau khi gặp tôi, Juicy đã chấp
nhận mối quan hệ giữa hai chúng tôi và nói rằng anh ta cũng hiểu vì sao tôi
lại được Ryan yêu đến thế.

Đến giờ thì tôi đã hiểu, hiểu ra rất nhiều điều. Tôi có nhận ra, anh thực

sự khác nhiều so với lần đầu nhìn thấy vẻ bề ngoài cao sang và lịch lãm của
anh. Anh gày hơn, sạm đi, nói ít hơn, luôn suy nghĩ nhiều tựa như một
người đang vật lộn với cuộc sống, sao tôi không nhận ra nhỉ? Là vì tôi ngây
thơ quá hay tôi cố tình tự lừa dối mình. Tôi cũng hiểu cái từ “glad” của mọi
người. Họ đều biết mối quan hệ này, còn tôi thì không. Họ “glad” vì họ
thấy Ryan thay đổi, và vì tôi đang thực sự được anh ấy yêu.

Tất cả mọi thứ, trừ việc nói cho tôi những mối quan hệ “tội lỗi” của

mình, còn mọi lời nói yêu thương và cảm xúc đều là có thật.

”Anh chỉ muốn bỏ hết để được ở bên em mà thôi“.

”Và anh đang cố gắng rất nhiều”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.