CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 77

- Anh Sơn chọn nhà hàng sang nhất phố. Anh trả tiền à nghe… Phụng
nghèo lắm…

Thoại Sơn cười như thấy Thi Phụng đang đứng trước mặt mình.

- Tôi rất hân hạnh được mời Phụng ăn tối… Tôi biết Phụng bị thất nghiệp
mà…

- Dạ cám ơn anh Sơn… Phụng sẽ gặp anh sau…

Sau khi dứt câu chuyện với Thi Phụng Thoại Sơn cảm thấy có chút gì biến
đổi trong tâm tư của mình. Anh mường tượng ra khuôn mặt trái soan của
Thi Phụng. Nụ cười duyên dáng. Hàm răng trắng đều. Mái tóc huyền buông
lơi trên bờ vai gầy. Ánh mắt tinh anh. Vầng trán thông minh. Giọng nói mát
như gió mùa xuân lan dài trên khu rừng cây xanh ngút ngàn dưới thung
lũng ngoài kia. Phụng là cái gì đặc thù, không giống bất cứ người đàn bà
nào mà anh đã gặp.

Gió chiều từ mặt sông thổi vào mang theo hơi nước khiến cho Thi Phụng
cảm thấy dễ chịu. Sau khi ăn tối xong nàng đề nghị đi bộ cho tiêu cơm và
Thoại Sơn ưng thuận liền. Dường như kể từ lúc biết nhau anh chưa hề từ
chối những gì Thi Phụng đề nghị.

- Mát quá…

Thi Phụng nói bâng quơ trong lúc bước song song với Thoại Sơn trên lối đi
bộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.