CHUYỆN TÌNH TRONG HANG ÉN - Trang 85

linh cảm thấy chúng sẽ không còn ở với bà nữa. Trưởng thành lên trong
thời khói lửa thì chúng sẽ đi theo con đường mà cha chúng đã đi. Đó là cầm
súng ra trận. Cái năm thằng Khải lúng túng ngượng ngùng khi đang tắm thì
bà bất chợt mở cửa bước vào thì cũng là năm nó tình nguyện vào quân đội.
Rồi giống hệt như anh nó, một hôm thằng Quân bảo với bà là nó không
chịu để bà lột truồng nó ra kỳ cọ ở bể nước như trước nữa. Từ nay nó sẽ đi
tắm sông với bạn bè nó. Đêm đó bà đã khóc rất nhiều cháu ơi. Bà biết rằng
nó đã trưởng thành rồi. Nó sẽ theo chân thằng anh nó để rời khỏi bà để ra
đi. Và cuối năm đó nó lên đường nhập ngũ. Và cả hai đứa đều đã hy sinh
khi chưa một lần kịp về phép thăm bà.
Dừng tay lại lấy khăn tay lau mắt, bà nhìn tôi vui vẻ nói :
- Mẹ cháu thật hạnh phúc. Vì đã được nhìn thấy con cái mình trưởng thành
lên trong thời buổi hòa bình.
- Thế các cậu hy sinh như thế nào hả bà ? Tôi hỏi với lòng phấn khích cao
độ.
- Thì cũng bình thường như mọi liệt sĩ khác thôi cháu ạ. Chúng lên đường,
gửi cho bà vài lá thư rồi biệt tăm. Cho đến khi có một tờ giấy báo tử gửi về.
Nội dung thì cũng từa tựa như nhau. Con trai ông bà đã hy sinh anh dũng
cho Tổ Quốc ngày ấy...tháng ấy...
- Nhưng gia đình bà thuộc diện miễn giảm nghĩa vụ quân sự kia mà ?
- Đúng là được miễn giảm đấy cháu ạ. Bà Bính nói khi những giọt lệ lăn
xuống đôi má răn reo của bà. Nhưng cháu ơi, đó là một thời mà người ta
không nêu tiêu chuẩn này nọ để xin được miễn giảm nghĩa vụ quân sự đâu.
Đó là thời mà người ta tìm mọi cách để được nhập ngũ. Ở làng bà người ta
khai gian tuổi lên để đủ tuổi nhập ngũ. Người ta bỏ thêm đá vào túi quần
áo khi đi khám để đủ cân. Người ta giấu biệt đi những giấy báo tử của
người thân để đủ tiêu chuẩn nhập ngũ. Ngay cả thằng Quân con bà cũng
vậy. Khi nó tình nguyện nhập ngũ thì người ta đã thẳng thừng từ chối với lý
do nó đã có cha và anh là liệt sĩ rồi. Về nhà nó phụng phịu nói dỗi :”Tại vì
nhà ta có hai liệt sĩ nên con mới không được nhập ngũ...” Nhưng nó có chịu
đâu cháu ơi. Nó thúc bà lên xin xỏ các anh ở ban tuyển quân. Năn nỉ khóc
lóc chán, nó dọa dẫm sẽ bỏ nhà để đi vào chiến trường. Cuối cùng bà đành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.