CHUYỆN TÌNH VƯỢT THỜI GIAN - Trang 110

Nghe thấy tôi nói thế, thần sắc anh ta bỗng tốt hẳn lên,

giống như bầu trời xanh được gió thổi bay đi những đám mây u ám
vậy: “Tiểu Ngư cô nương, tôi sẽ không để cô phải chịu khổ vì tôi nữa,
tôi sẽ làm cho cô thấy vui vẻ và hạnh phúc.”

Nghe lời hứa nghiêm túc ấy, tôi ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn

Thượng Quan Cảnh Lăng. Ánh mắt anh ta sáng long lanh, toát lên
một cảm giác khó tả, thậm chí... mặt anh ta còn có chút đỏ ửng nữa.

Ông trời ơi, không phải là anh ta muốn lấy thân mình ra để báo

đáp tôi đấy chứ? Cái đó... Tuy tôi không để tâm cho lắm, nhưng
vẫn cảm thấy hơi lạ lùng!

“Thực ra, cũng không có gì!” Tôi lúng túng nói: “Anh không cần

để bụng đâu!”

Ha ha, lạ thật, chuyển chủ đề thôi!

“Ôi... Thượng Quan, anh hãy nghe tôi nói trước đã.” Thấy anh ta

định nói gì đó, tôi nhanh chóng cướp lời: “Bây giờ anh đang sống
trong thời đại của chúng tôi, nhất định phải học phương thức biểu
đạt ngôn ngữ và thói quen sinh hoạt của chúng tôi, nếu không, thân
phận của anh sẽ bị người ta phát hiện!”

Thượng Quan Cảnh Lăng gật gật đầu: “Đúng vậy, hơn nữa tôi

cũng không muốn gây thêm phiền phức cho cô! Nhưng tôi phải sửa
thế nào?”

“Ồ, không phải lo lắng, tôi đã nghĩ kỹ rồi!” Tôi vừa nói vừa rút

từ trong cặp ra một tập giấy, rồi từ từ mở ra.

“Mười điều không được phép?” Thượng Quan Cảnh Lăng nhìn tôi

đầy nghi vấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.