có thật được, càng không nói đến việc trả lời được, nhưng ngoài...
anh tên là gì nhỉ?” Thầy hiệu trưởng hỏi Thượng Quan Cảnh Lăng.
“Thượng Quan Cảnh Lăng!” Thượng Quan Cảnh Lăng thận trọng
trả lời.
“Nhưng ngoài Thượng Quan Cảnh Lăng ra, những người khác
đều cố gắng để đưa ra một câu trả lời!” Thầy hiệu trưởng mỉm
cười, gật đầu nhìn Thượng Quan Cảnh Lăng.
Ha ha ha... lại còn có tình huống này nữa! Thật là buồn cười
chết mất! Thượng Quan Cảnh Lăng đúng là trong cái rủi lại có cái
may. Đúng là “người tốt thì gặp may”, người thật thà nhất định sẽ
được báo đáp! Quá tuyệt! Lòng tôi đang ủ rũ bỗng trở nên vui phơi
phới!
4.
“Mời Thượng Quan Cảnh Lăng trở về vị trí của mình, bây giờ
chúng tôi bắt đầu tiến hành vòng thứ hai! Mời những người được
đọc tên đứng lên phía trước, chúng tôi sẽ căn cứ vào hồ sơ của người
gửi để đưa ra một câu hỏi.”
Ôi... lại hỏi câu hỏi, phiền quá đi mất! Hồ sơ của Thượng Quan
Cảnh Lăng là tôi điền lung tung vào, ngay cả đến số chứng minh
thư tôi cũng lấy số chứng minh thư của bố tôi, không bị phát hiện
ra đấy chứ? Ngọc Hoàng Đại đế, Quan Âm Bồ Tát, Thượng Đế ơi,
xin các ngài phù hộ cho chúng con!
“Tiểu Ngư, lát nữa đứng lên anh sẽ phải nói gì?” Thượng Quan
Cảnh Lăng căng thẳng nhìn tôi hỏi.