CHUYỆN TÌNH VƯỢT THỜI GIAN - Trang 121

Nhưng tôi chưa kịp phản ứng gì Tả Mạc Phong đã nhanh như chớp

trở về chỗ ngồi. Sao mà nhanh thế chứ, đúng là siêu nhân!

Rất nhanh, các giám khảo đã gọi đến tên của Thượng Quan

Cảnh Lăng. Thượng Quan Cảnh Lăng chỉnh lại bộ trang phục thể thao
trên người mình, trịnh trọng bước lên trên. Đây đã là vòng thứ hai, bộ
dạng căng thẳng của anh ta đã bớt hơn nhiều so với lúc trước rồi!

Tôi dùng tay ra hiệu “cố lên” với anh ta, sau đó im lặng nghe câu

hỏi của ban giám khảo.

Vì đây là vòng Thượng Quan Cảnh Lăng trả lời câu hỏi, nên các

bạn nữ không lầm rầm nói chuyện nữa, mà tập trung toàn bộ tinh
thần hướng nhìn anh ta. Trong nháy mắt, cả căn phòng im phăng
phắc, thậm chí đến một cái kim rơi xuống đất cũng có thể nghe
thấy rõ.

Xem ra, thầy hiệu trưởng có vẻ “kết” Thượng Quan Cảnh Lăng!

Thầy hiệu trưởng cười tít mắt nhìn Thượng Quan Cảnh Lăng,
điềm đạm nói: “Thượng Quan Cảnh Lăng, chúng tôi muốn hỏi em
họ anh một câu hỏi!” Thầy hiệu trưởng chưa nói hết câu, mẹ của Tả
Mạc Phong đã ngắt lời, dịu dàng cười và nói, rồi nhìn thầy hiệu
trưởng với ánh mắt xin lỗi, thầy hiệu trưởng lập tức hiểu ý, gật gật
đầu.

“Vèo, vèo, vèo” - Toàn bộ ánh mắt trong phòng lại đổ dồn về

phía tôi.

Hả? Hỏi tôi thật á! Nhưng phỏng vấn Thượng Quan Cảnh Lăng

cơ mà, tại sao lại hỏi tôi? Không phải là tên Tả Mạc Phong lừa cả mẹ
hắn ta, bảo tôi là bạn gái hắn ta đấy chứ? Mà cho dù là có như vậy
đi nữa, thì cũng là việc gia đình, có cần thiết phải hỏi một cách
chính thức, nghiêm túc và công khai ở một nơi như thế này không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.