CHUYỆN TÌNH VƯỢT THỜI GIAN - Trang 147

thường ngày tôi biết không vậy? Tôi đang nghĩ ngợi thì Tiếu Tiếu
bỗng nhiên đẩy tôi và Thượng Quan Cảnh Lăng ra, mặt đỏ bừng chạy
ra ngoài.

Thượng Quan Cảnh Lăng tròn xoe mắt, đứng ngây ra nhìn bóng

dáng của Tiếu Tiếu, băn khoăn không hiểu hỏi tôi: “Cô ấy sao vậy?
Cô ấy không thích bắt tay người khác sao?”

Tôi liếc nhìn anh ấy với thái độ không được tốt lắm, chậm rãi

nói: “Sai dịch đại nhân, xin anh đừng có phóng điện khi gặp người
khác có được không? Tiếu Tiếu đáng thương, lại một thiếu nữ
trong sáng nữa bị sát thương rồi!”

Không ngờ Thượng Quan Cảnh Lăng lại dịu dàng với con gái đến

vậy, thảo nào mà anh ấy có duyên với nữ giới thế, chẳng giống Tả
Mạc Phong tẹo nào, mặt lúc nào cũng lạnh như tiền!

Nghĩ đến Tả Mạc Phong tôi mới nhớ ra mục đích đến gặp

Thượng Quan Cảnh Lăng. Thế là tôi liền thân mật kéo tay Thượng
Quan Cảnh Lăng (Lúc này anh ấy đã quen với việc “nam nữ thụ thụ
bất thân” của tôi rồi), mời anh ấy ngồi lên sofa, rồi lại pha cho
anh ấy một cốc trà hoa nhài. Nhưng cũng phải nhìn lại một chút,
cái tên này cuộc sống ngày càng đầy đủ, trong căn phòng nghỉ bé tí
thế này mà cũng có cả trà hoa nhài nữa!

“Loại trà này là một vài bạn nữ trong Câu lạc bộ võ thuật mang

đến tặng, rất thơm, Tiểu Ngư, em cũng thử đi!” Thượng Quan Cảnh
Lăng nhấp một ngụm rồi tấm tắc khen.

Ồ, hóa ra là của mấy cô nàng háo sắc mang tặng, tôi chẳng

thèm uống, chẳng có mùi vị gì cả! Có tặng thì ít ra cũng phải tặng
loại trà Long Tỉnh Tây Hồ gì đó chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.