CHUYỆN TÌNH VƯỢT THỜI GIAN - Trang 153

Hu hu... Thượng Quan Cảnh Lăng, mau đến cứu tôi! Nhưng tôi

sợ Thượng Quan Cảnh Lăng sẽ thấy mềm lòng trong lúc tôi tiến
hành tuyển chọn lại thành viên cho Câu lạc bộ võ thuật nên đã bảo
anh ấy kéo Tả Mạc Phong đi mua đồng phục cho cuộc thi đấu
rồi.

Bọn họ cứ tiến sát đến gần tôi, ánh mắt hừng hực lửa cháy

nhìn chằm chằm vào tôi, cứ như là sắp ăn tươi nuốt sống tôi
đến nơi rồi!

Yên lặng, yên lặng...

Bầu không khí như bị thứ gì đó làm ngưng tụ, ngay cả gió cũng

ngừng thổi!

“Thực ra, thực ra là tôi chỉ muốn chọn ra những người xuất sắc

nhất để tham gia cuộc thi đấu võ thuật toàn thành phố sắp tới
thôi. Khi cuộc thi kết thúc, mọi người lại có thể tham gia vào Câu lạc
bộ võ thuật mà”. Tôi vô cùng sợ hãi đứng ở đó, toàn thân cứng lại,
chân không bước nổi nửa bước, mồ hôi chảy đầm đìa.

“Mày nghĩ chúng tao là lũ ngốc à? Mọi người khó khăn lắm mới

gia nhập được câu lạc bộ, mày lại đuổi chúng tao ra khỏi đó một cách
dễ dàng, lại còn dùng cái cách độc ác như thế này nữa! Lâm Tiểu
Ngư, mày đừng nghĩ là chúng tao không biết mày đang nghĩ gì nhé!
Mày định “ăn ở hai lòng”, có Hội trưởng Tả Mạc Phong vẫn chưa đủ,
còn muốn chiếm luôn cả thầy giáo Thượng Quan nữa!” Chị Lộ Lộ
hung dữ nhìn tôi, giọng nói sắc như lưỡi dao đâm thẳng vào tim!

“Em không có ý đó, không phải như mọi người nghĩ đâu, em thực

sự là không có ý đó...” Tôi cố nói thật to để biện minh, nhưng lại
thấy rằng giọng nói của mình thật yếu ớt, giống như một viên đá
nhỏ rơi xuống biển lớn mênh mông, chẳng thể làm gợn lên chút
sóng nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.