CHUYỆN TÌNH VƯỢT THỜI GIAN - Trang 167

“Hơ hơ... Tớ sợ rằng Tả Mạc Phong cũng chẳng nói được Minh Y

Na ấy chứ, người ta là hoa khôi của trường, có khi lại có Bạch Mã
hoàng tử khác từ lâu rồi.” Tôi hắng hắng giọng, cuối cùng thì
đầu óc cũng trở lại trạng thái bình thường: “Cũng chẳng phải là chỉ
có Tả Mạc Phong, có gì tốt chứ, giờ tớ đi tìm Tả Mạc Phong, xem anh
ta có mặt mũi nào mà đi tìm gặp người ta không.”

Không đợi đến lúc Thượng Quan Cảnh Lăng và Tiếu Tiếu phản

ng lại, tôi liền bỏ chạy thật nhanh ra ngoài giống như bị ai đó truy

sát phía sau vậy!

Thật là lạ lùng, sao tôi lại phải bỏ chạy nhỉ? Có lẽ là vì ánh mắt

vừa rồi của Thượng Quan Cảnh Lăng!

Ánh mắt ấy, tôi chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt nào sâu thẳm

đến vậy, lại còn có cả chút nghi hoặc và một chút buồn...

2.

Hì hì, đây là lần đầu tiên tôi đến khu lớp học của các anh chị

lớp mười một, nhưng sao khu lớp học của họ lại còn đẹp hơn cả khối
lớp mười chúng tôi thế nhỉ? Trường này thật là không công bằng
chút nào! Phản đối! Phản đối quyết liệt!

Sao mà nhiều lớp học thế này, rốt cuộc là Tả Mạc Phong ở

phòng nào? Hắn ta học lớp bao nhiêu nhỉ? Tôi vừa đi ngoài hành
lang vừa tìm từng phòng một, nhưng cuối cùng thì vẫn không nhìn
thấy hắn ta!

Hình như là... có gì đó bất ổn! Tôi biết bây giờ đã hết giờ học,

nhưng không phải là họ đã chạy ra sân vận động hết rồi đấy chứ?
Sao mà bọn họ lại chạy ra đó nhìn tôi nhỉ? Có những bạn nam mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.