CHUYỆN TÌNH VƯỢT THỜI GIAN - Trang 212

được rằng anh ta cách xa tôi quá, hóa ra không phải là tôi không
thích anh ta, mà là tôi không thể thích anh ta được. Bởi vì, tôi và anh
ta là hai người thuộc về hai thế giới khác nhau.

Sau khi bài biểu diễn của Tả Mạc Phong kết thúc thành công, chủ

tịch Ủy ban thể thao thành phố lên tuyên bố khai mạc cuộc thi lần
này, tiếp theo đó là tám trường dự thi lên ra mắt và bốc thăm thứ
tự thi đấu của mình.

Khi Câu lạc bộ võ thuật của trường Hữu Trí lên ra mắt, Đại Lực

ngồi cạnh tôi đập đập vào miệng và nói: “Ấy, trường Hữu Trí sao lại
thay đổi huấn luyện viên rồi?”

Tôi hướng theo ánh mắt của Đại Lực nhìn lên, thấy có một

người đang bước lên phía trước đội của trường Hữu Trí, người ấy
mặc một bộ trang phục màu đen, mái tóc đen và sáng bóng che
khuất một nửa mặt. Những bạn nữ của trường Hữu Trí khi thấy
người ấy bước ra thì ra sức hét lên. Xem ra người này tướng mạo
cũng không phải dạng bình thường.

Khi người ấy hướng mắt ra phía chỗ chúng tôi nhìn một cái, tôi

bỗng như hóa đá. Ánh mắt ấy rất quen! Toàn thân tôi lại run lên.
Anh ta là ai? Tại sao ánh mắt anh ta lại đáng sợ như vậy? Người ấy
hình như cũng biết tôi đang nhìn anh ta, nên cũng nhếch nhếch
khóe miệng mỉm cười với tôi!

Còn tôi thì luống cuống cúi đầu xuống...

Cuộc thi đấu này sẽ kéo dài hai ngày, mỗi ngày có bốn đội biểu

diễn, thứ tự sẽ theo bốc thăm. Trường Hữu Trí bốc được số bốn,
còn trường Phác Thiện chúng tôi bốc được số năm. Cũng có nghĩa
là trường Hữu Trí sẽ là đội thi cuối cùng trong ngày hôm nay, còn
đội chúng tôi là đội thi đầu tiên của ngày mai. Mặc dù hôm nay
chúng tôi không thi đấu, nhưng cổ nhân đã dạy “biết người biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.