CHUYỆN TÌNH VƯỢT THỜI GIAN - Trang 27

tôi cũng thấy muốn được làm đại hiệp như thời xưa rồi đấy.
Nhưng mà, hình như lúc các đại hiệp ngủ trong rừng hoang thường
nhóm một đống lửa trước mặt, trên đống lửa còn nướng một con gà
rừng... À, đúng rồi, trên tay họ lúc nào cũng cầm một chai rượu
ngon nữa.

Tôi ngồi dậy, hướng mắt nhìn xung quanh, trong công viên có

rất nhiều gỗ, nhưng mà không có bật lửa, làm thế nào nhóm lửa
được nhỉ? Chẳng lẽ tôi lại học cách đánh lửa của cổ nhân - dùng hai
thanh gỗ đánh mạnh vào nhau để tạo ra lửa? Ôi, thôi khỏi, bỏ qua,
nhắm mắt mở mắt vài cái là vài tiếng đã trôi qua rồi. Nếu tôi
mà chặt cây trong công viên để nhóm lửa thật thì bán cả cái thân tôi
cũng chẳng đền được!

Thôi, không nghĩ nhiều nữa, ngủ một giấc rồi tính tiếp.

Đáng ghét, sao lại mơ đến tên ngụy quân tử đó nhỉ? Đôi cánh

màu đen đằng sau hắn cứ vỗ phành phạch trong gió, nhe nanh
múa vuốt bổ nhào về phía mình. À, hóa ra hắn là một con quỷ dữ!

Haha, ta nhất định sẽ phải chiến thắng con quỷ dữ nhà ngươi,

rồi sau đó kéo tai ngươi ra đứng trước mặt tất cả các bạn học sinh
trong trường, lột trần bộ mặt thật của ngươi, đánh cho ngươi hiện
nguyên hình.

Xoạt, xoạt... Ơ? Nó chảy nước miếng? Đáng ghét, lại còn rơi cả

lên mặt mình nữa chứ!

Một lúc sau, mặt tôi đầy những thứ gì đó đặc đặc dính dính. Hả?

Đây là cái gì vậy nhỉ? Không phải là mình đang nằm mơ đấy chứ?
Không cần quan tâm... Nhưng mà, sao người mình nặng thế,
giống như có một tảng đá to đang đè lên người vậy. Chết rồi, lẽ
nào tên ngụy quân tử đó còn biết cả võ công “Đá ngàn cân”?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.