CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 120

vậy. “Trong một ngày săn bắn,” anh ta giải thích, “người đi săn thường cưỡi
một con ngựa vào buổi sáng, và rồi đầu giờ chiều lại đổi con ngựa khác.
Nhưng có vẻ sức chịu đựng và sự dẻo dai của Brutus bằng hai con ngựa
cộng lại.”

“Giống chủ của nó,” một người khác bình phẩm làm tất cả cười rúc rích.

Đảo mắt xung quanh, Lillian thấy Westcliff đang trò chuyện với Simon
Hunt, anh ta thì thầm gì đó khiến nét mặt bá tước khẽ cau có. Đứng bên
cạnh chủ nhân, Brutus nhúc nhích, âu yếm sục mõm vào Westcliff, bá tước
liền đưa tay xoa mũi con vật.

Lillian bị phân tâm khi cậu bé giữ ngựa, một trong số những cậu bé đã tham
gia trận bóng hôm qua, dắt một con ngựa xám ra bậc lên ngựa. Cậu bé nháy
mắt ẩn ý với Lillian khi cô bước lên đến bậc trên cùng. Cô nháy mắt lại, đợi
cậu bé giữ ngựa kiểm tra yên và dây đai xem đã chắc chưa. Đánh giá con
ngựa xám với tia nhìn tán thưởng, cô nhận thấy con vật rắn chắc và cân đối,
với vẻ ngoài hoàn hảo và dáng điệu tinh khôn. Nó không cao quá một mét
ba... một con ngựa tuyệt vời cho quý cô.

“Tên nó là gì?” Lillian hỏi. Nghe giọng cô, một bên tai ngựa vểnh lên chú
ý.

“Ánh Sao, thưa cô. Cô sẽ rất hợp với nó - nó là con ngựa ngoan nhất trong
chuồng sau con Brutus.”

Lillian vỗ lên phần cổ mượt mà của nó. “Mi trông có vẻ giống một quý ông
đó, Ánh Sao à. Ta ước gì có thể thoải mái cưỡi mi thay vì phải loay hoay
với kiểu ngồi nghiêng ngu ngốc đó.”

Con ngựa xám nghiêng đầu liếc cô với vẻ trấn an điềm tĩnh.

“Ông chủ đã bảo tôi nếu cô muốn cưỡi ngựa, thưa cô, thì nhất định phải đưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.