CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 124

Chương 8

Westcliff chưa kịp phản ứng thì Lillian đã thúc gót vào Ánh Sao và rạp
người xuống lưng ngựa, điều chỉnh thân người chuẩn bị cho bước nhảy đột
ngột. Con ngựa lập tức vào đà và cong chân phi nước đại. Lillian kẹp chặt
chân vào mấu yên nhưng vẫn không cảm thấy vững, sau đó cô mới biết
nguyên nhân là do chân cô kẹp chặt quá. Cô liều lĩnh xoay hông trong lúc
con Ánh Sao tiếp cận bục nhảy. Khi hai chân trước của con ngựa chồm lên
và hai chân sau mạnh mẽ rời khỏi mặt đất, cô vô cùng phấn khích vì đã bay
qua chướng ngại vật hình tam giác. Tuy nhiên, khi đáp xuống, cô phải cố
lắm mới ngồi thăng bằng được, việc cô chủ yếu xoay xở bằng đùi phải
khiến vùng này khá đau nhức. Song cô đã làm được, một cách thần kỳ.

Khi quay ngựa lại với nụ cười chiến thắng, Lillian nhận thấy những người
cưỡi ngựa xung quanh đang nhìn cô thán phục, rõ ràng họ đang thắc mắc
sao cô có thể thực hiện một cú nhảy xuất thần đến vậy. Bỗng cô kinh ngạc
nhận ra có một dáng người tối đen đang đến sát bên trong tiếng móng ngựa
khua lộc cộc. Cô bối rối, không một cơ hội né tránh hoặc tự vệ khi bị vồ lấy
kéo sang một bề mặt rắn khủng khiếp. Cô bị đưa đi khoảng vài mét, cứ
vùng vẫy vô vọng giữa hai bên đùi cứng như đá của Westcliff. Rồi anh
thắng ngựa, nhảy xuống kéo cô theo. Hai bên vai cô bị anh giữ chặt, và
khuôn mặt tím tái của Westcliff chỉ cách cô vài phân.

“Cô nghĩ có thể thuyết phục được tôi bằng màn trình diễn ngu xuẩn đó hả?”
anh vừa gầm lên vừa lắc lắc người cô. “Sử dụng ngựa là đặc ân tôi trao cho
những vị khách của mình - một đặc ân mà cô vừa đánh mất. Kể từ bây giờ,
cô không được bén mảng đến chuồng ngựa, bằng không tôi sẽ tống cổ cô ra
khỏi lãnh địa của tôi.”

Mặt Lillian trắng bệch vì giận dữ, cô run run nói khẽ, “Bỏ tay ra khỏi người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.