CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 130

Vincent. “Tôi không chắc làm vậy là hay đâu.”

St. Vincent cười. “Vậy tôi sẽ hứa trên danh dự của tôi rằng tôi sẽ không lợi
dụng gì cô cả.”

Lillian cân nhắc rồi gật đầu. “Nếu vậy thì chúng ta đi thôi.”

St. Vincent dẫn cô xuyên qua một lùm cây rậm lá, trên con đường rải sỏi
phủ bóng cây thủy tùng cổ xưa. “Lẽ ra tôi nên nói cho cô biết,” hắn hờ hững
nói. “Khi danh dự hoàn toàn bị thui chột, thì bất kỳ lời hứa nào tôi đã cam
kết đều không có giá trị.”

“Vậy tôi nên nói rằng cú móc phải của tôi còn hiểm ác gấp mười lần của
Westcliff.”

St. Vincent nhăn nhở cười. “Kể tôi nghe xem, em yêu, chuyện gì đã gây ra
mối hiềm khích giữa em và Westcliff?”

Bất ngờ vì câu nói trìu mến, Lillian nghĩ đến việc quở trách hắn, nhưng rồi
quyết định cho qua. Xét cho cùng, St. Vincent đã rất tử tế bỏ buổi cưỡi ngựa
để hộ tống cô về lại trang viên. “Tôi e rằng đây là trường hợp căm ghét
nhau từ cái nhìn đầu tiên,” cô đáp. “Tôi nghĩ Westcliff là một gã thô kệch
ưa xét nét, còn anh ta coi tôi là con nhóc xấu tính.” Cô nhún vai. “Có lẽ hai
chúng tôi đều đúng.”

“Tôi nghĩ hai người đều sai,” St. Vincent thì thầm.

“À, thật ra thì... tôi cũng có vài nét giống con nhóc xấu tính,” Lillian thú
nhận.

Hắn bặm môi nén cười. “Có sao?”

Cô gật đầu. “Tôi thích làm theo cách của tôi, thường cáu gắt mỗi khi sự việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.