CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 182

diện của mẹ ngài sao có thể làm tôi nao núng chứ.”

Westcliff cười và rồi quay mặt đi, một vết hằn xuất hiện giữa hai chân mày
anh, như thể anh đang nghĩ ngợi mông lung về một chuyện hệ trọng lắm.
Sau một khoảng lặng tưởng chừng dài vô tận, anh lại tập trung chú ý vào
Lillian. “Cô Bowman...”

“Sao ạ?”

“Tôi có vinh dự mời cô nhảy điệu này không?”

Lillian ngưng thở, vừa nhúc nhắc người vừa suy nghĩ. Westcliff chưa từng
mời cô nhảy, mặc dù anh có vô số dịp nên làm việc đó như phép xã giao
lịch sự. Đó là một trong rất nhiều lý do cô ghét anh, bởi cô nghĩ anh là kẻ
trịch thượng, và sức hấp dẫn của cô thật quá tầm thường. Trong những
mộng tưởng hằn học, cô luôn nghĩ tới thời khắc anh mời cô khiêu vũ, và cô
sẽ từ chối thẳng thừng. Nhưng lúc này cô lại trở nên ngơ ngác, lưỡi líu cả
lại.

“Tôi xin phép,” cô nghe tiếng Daisy vồn vã, “tôi phải đến với Evie...” Nói
rồi cô gái hấp tấp biến mất.

Lillian thở loạn nhịp. “Đây có phải là bài kiểm tra của lão bá tước phu
nhân?” cô hỏi. “Để xem liệu tôi có thuộc bài không?”

Westcliff cười khùng khục. Khi bình tĩnh trở lại, Lillian không thể không
nhận ra mọi người đang nhìn họ chăm chú, và thắc mắc cô đã làm gì mà
anh lại cười. “Không,” anh thì thầm, “tôi tin rằng đây là một bài kiểm tra
riêng để xem tôi...” Anh dường như quên mất những gì định nói khi chìm
đắm trong đôi mắt cô. “Một điệu van,” anh êm ái nói.

Nghi ngờ với phản ứng của chính mình, niềm khao khát cháy bỏng được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.