CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 285

người ta rơi không biết bao nhiêu nước mắt - thế nên phải cho Vincent biết
thế nào là cảm giác bị bỏ rơi.”

“Em biết thế, song vẫn cảm thấy như thể em đã lừa dối anh ta,” Lillian nói
vẻ hối lỗi. “Thế mà anh ta lại tỏ ra rất tử tế. Không một lời trách cứ. Làm
em không thể ghét anh ta được.”

“C...cẩn thận,” Evie nhỏ nhẹ xen ngang. “Cứ như những gì chúng ta nghe
kể về ngài St. Vincent thì anh ta không dễ chịu thua đâu. Nếu anh ta lại tiếp
cận chị, chị phải hứa là không đồng ý đi riêng với anh ta đấy.”

Lillian mỉm cười nhìn cô bạn đang lo lắng cho mình. “Evie, em lo lắng quá
rồi đấy. Được thôi, chị hứa. Nhưng đừng lo. Chị không nghĩ ngài St.
Vincent ngu ngốc đến mức dám đối đầu với một người quyền lực như bá
tước đâu.” Muốn thay đổi không khí một chút, cô liền hướng câu chuyện
sang Annabelle. “Em đã kể chuyện của em rồi đấy, giờ đến lượt chị. Có
chuyện gì vậy?”

Với đôi mắt lấp lánh, và ánh nắng buông tỏa trên mái tóc óng mượt,
Annabelle trông như đứa trẻ mười hai mười ba. Cô nhìn quanh quất để chắc
chắn không ai nghe trộm. “Chị nghĩ mình đang có thai,” cô thì thầm. “Gần
đây chị thấy mấy triệu chứng... buồn nôn và buồn ngủ...và đây là tháng thứ
hai chị không thấy có kinh.”

Tất cả cùng thở phào vui sướng, và Daisy kín đáo đưa tay qua bàn để cầm
tay Annabelle. “Chị ơi, đây đúng là tin tức tuyệt vời nhất! Anh Hunt đã biết
chưa?”

Nụ cười của Annabelle trở nên méo mó. “Chưa. Chị muốn hoàn toàn chắc
chắn rồi mới nói cho anh ấy biết. Với lại chị muốn anh ấy biết càng muộn
càng tốt.”

“Sao thế?” Lillian hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.