CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 292

không nghĩ cha con sẽ khinh miệt cô Bowman đó và mọi thứ cô ta làm hay
sao?”

Marcus nhìn thẳng vào mắt bà. “Không,” cuối cùng anh lên tiếng, “con
không nghĩ vậy.” Người cha quá cố của anh đã vắng mặt trong mọi suy nghĩ
của Marcus quá lâu nên anh chưa bao giờ nghĩ xem ông có ấn tượng gì với
Lillian Bowman. Anh thấy bất ngờ khi mẹ anh cho rằng ông bận tâm đến
cô.

Cho rằng đã tìm ra lý do buộc anh cân nhắc lại quyết định, lão bá tước phu
nhân quyết tâm xoáy vào lý do đó. “Con luôn muốn làm vừa lòng cha con,”
bà nói tiếp, “và con thường làm được, dù ông ấy hiếm khi nhìn nhận. Có lẽ
con không tin khi mẹ nói rằng sâu thẳm trong tim, cha con chỉ quan tâm đến
con thôi. Ông muốn rèn giũa con sao cho xứng đáng với tước hiệu, trở
thành người có uy quyền, không bao giờ để cho kẻ khác lợi dụng. Một
người giống ông ấy. Và có thể tạm nói là ông ấy đã thành công.”

Những lời đó được thốt ra nhắm mục đích tâng bốc Marcus. Nhưng lại gây
tác dụng ngược, giáng một đòn đau vào giữa ngực anh. “Không, ông ấy
không thành công,” anh khàn khàn nói.

“Con biết ông ấy muốn cháu của mình được sinh ra bởi người mẹ như thế
nào mà,” lão bá tước phu nhân nói. “Cô Bowman đó không xứng với con,
Westcliff, không xứng với thanh danh và dòng dõi của con. Hãy thử tưởng
tượng một buổi gặp gỡ giữa hai người họ... cô ta và cha con. Con biết ông
ấy sẽ căm ghét cô ta như thế nào rồi đấy.”

Bất chợt Marcus mường tượng cảnh Lillian đương đầu với sự ác độc của
cha anh, ông luôn làm mọi người xung quanh khiếp sợ. Nhưng chắc chắn
trong suy nghĩ của anh, Lillian sẽ vẫn đối xử xấc xược với bá tước quá cố.
Cô sẽ chẳng mảy may sợ sệt ông.

Thấy anh vẫn im lặng, lão bá tước phu nhân giở giọng điệu mềm mỏng hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.