CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 362

lau hai hàng nước mắt lăn dài trên má cô. “Đừng, đừng, đừng khóc...”

“Em yêu anh, Marcus.” Lillian cầm chiếc khăn, hỉ mũi thật mạnh vào khăn
rồi lại vừa khóc vừa nói. “Em yêu anh. Em không cần biết ai nói câu đó
trước, hay em là người duy nhất nói ra câu đó. Em chỉ muốn anh biết em
yêu anh nhiều như thế nào...”

“Anh cũng yêu em,” anh vội vã nói. “Anh cũng yêu em. Lillian... Xin em
đừng khóc. Nhìn em khóc anh đau lòng lắm. Đừng khóc.”

Cô gật đầu và lại hỉ mũi. Da cô chỗ đỏ chỗ trắng, mắt cô sưng vù, nước mũi
chảy mãi không thôi. Tuy nhiên, mắt Marcus cũng có vấn đề. Anh ôm lấy
gương mặt cô, hôn môi cô thật sâu và rưng rưng nói. “Em thật đẹp.”

Lời nói chân thành của anh làm cô đang khóc nấc lên cũng phải khúc khích
cười. Anh vòng tay ôm ghì lấy cô và nghẹn ngào hỏi, “Tình yêu của anh,
chưa có ai nói cho em biết cười nhạo một chàng trai đang tỏ tình là xấu à?”

Cô lại hỉ mũi không chút ý tứ. “Em là trường hợp hết thuốc chữa mà. Anh
vẫn muốn cưới em chứ?”

“Có chứ, ngay bây giờ.”

Cô ngạc nhiên trong làn nước mắt. “Anh nói sao?”

“Anh không muốn chúng ta trở lại Hampshire. Anh muốn đưa em đến
Gretna Green. Quán trọ này có dịch vụ cho thuê xe ngựa - sáng mai anh sẽ
thuê một chiếc, và chúng ta sẽ đến Scotland vào ngày kia.”

“Nhưng... nhưng ai cũng mong đợi một đám cưới trang nghiêm ở nhà
thờ...”

“Anh muốn sớm có được em, anh không đợi được. Anh cóc quan tâm đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.