CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 369

Daisy khúc khích cười, nấp đằng sau thứ đồ nội thất gần nhất và la lên, “Chị
quên giờ chị là nữ bá tước à? Quy tắc của chị đâu rồi?”

“Chị quẳng nó đi rồi.” Lillian nói và vui sướng rượt đuổi Daisy.

Trong lúc đó

“Ngài St. Vincent, có một vị khách đang chờ trước cửa. Tôi đã bảo rằng
ngài không có nhà, nhưng cô ấy cứ khăng khăng đòi gặp ngài cho bằng
được.”

Thư viện tối và lạnh, duy chỉ có tia ánh sáng le lói hắt ra từ lò sưởi. Ngọn
lửa đó sẽ sớm lụi tắt... nhưng Sebastian dường như không thể nhổm lên cho
thêm một khúc gỗ nữa, dù có sẵn một đống củi nhỏ trong tầm với của hắn.
Một đám lửa cháy hừng hực với khả năng thiêu trụi cả căn nhà cũng không
đủ để sưởi ấm hắn. Giờ hắn là cái xác không hồn trống rỗng và giá lạnh;
hắn tự hào vì điều đó. Một người đàn ông phải tài ba hiếm thấy mới có thể
suy đồi tới mức như hắn.

“Vào giờ này sao?” Sebastian thờ ơ nói, chăm chú nhìn không phải vào
người quản gia, mà vào ly rượu brandy bằng pha lê trong tay mình đồng
thời chầm chậm xoay chân ly. Hắn biết thừa người phụ nữ kia muốn gì.
Nhưng dù tối nay Sebastian không có việc gì, thì hắn nhận ra rằng ít nhất là
lúc này hắn không có tâm trạng tìm trò tiêu khiển.

“Bảo cô ta đi đi,” hắn lãnh đạm. “Nói với cô ta giường ta đã có người rồi.”

“Vâng, thưa ngài.” Người quản gia đi khỏi, Sebastian lại ngồi yên vị trên
ghế, duỗi dài chân trước mặt.

Hắn nhanh chóng uống cạn ly rượu và suy ngẫm về vấn đề cấp bách nhất
hiện nay của mình... tiền bạc, hay thiếu tiền. Chủ nợ ngày càng đòi dữ, mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.