CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 51

miệng anh, rồi đến phần cổ áo để hở làn da màu đồng trông có vẻ trơn láng
và rất ấm.

“Thấy không?... Không thổi được. Tôi thử mãi rồi đấy.”

Lillian nhăn nhó nghĩ rằng nên khuyên anh thổi mạnh hơn, ấn phần đầu lưỡi
vào chân hàm dưới... nhưng lại nghĩ có vẻ như cô không thể nói từ “lưỡi”
với Westcliff. Thay vào đó cô ngây người nhìn anh và hơi giật mình khi anh
bước đến chạm vào vai cô, dịu dàng xoay cô lại đối mặt với Arthur. Cậu bé
đang đứng cách đó hàng chục mét với quả bóng rounders bỏ quên trên tay,
quan sát Westcliff với nét mặt khiếp đảm.

Lillian vẫn còn thắc mắc không biết liệu Westcliff có khiển trách mấy cậu
bé vì đã để cô và Daisy chơi cùng hay không nên cô khó nhọc nói, “Arthur
và mấy đứa khác... không phải lỗi của chúng... tôi bắt chúng cho chơi cùng
đấy...”

“Tôi có nghi ngờ gì chuyện đó đâu,” bá tước nói sau vai cô. “Cô còn không
cho chúng cơ hội chối từ ấy chứ.”

“Ngài sẽ không phạt họ chứ?”

“Vì đã chơi rounders trong giờ nghỉ sao? Không đâu.” Westcliff cởi áo
choàng rồi ném xuống đất. Anh quay ra nói với tay chụp bóng đang quanh
quẩn gần đó, “Jim, cậu bé ngoan, giúp tôi nhặt mấy quả bóng lại đây nào.”

“Vâng thưa ngài.” Cậu bé chạy như bay về khoảng đất trống ở phía Tây bãi
cỏ xa cột mốc.

“Ngài đang làm gì vậy?” Lillian hỏi khi Westcliff đứng phía sau cô.

“Tôi đang sửa lại tư thế đập bóng của cô,” giọng anh đều đều. “Nâng gậy
lên đi, cô Bowman.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.