CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 66

vườn. Cô không tin nổi Westcliff, người luôn tỏ vẻ chán ghét cô, lại cư xử
như thế. Không thể hiểu nổi. Bá tước chưa từng thể hiện tí ti cảm xúc chứng
tỏ anh ta có hứng thú với cô. Thật ra mà nói, chiều nay là dịp đầu tiên họ
thật sự hành xử có lễ giáo với nhau. “Westcliff và chị buộc lòng phải núp
một lát,” Lillian nói, trong lúc dòng suy nghĩ cứ dồn dập trong đầu. “Lúc đó
cha cũng có mặt trong nhóm người đi ở lối vào.”

“Chúa ơi!” Daisy thõng chân xuống giường, nhìn chị thất kinh hồn vía.
“Nhưng cha có nhìn thấy chị không?”

“Không.”

“Hên quá.” Daisy khẽ cau mày, có vẻ nhận ra chị mình còn giấu giếm nhiều
chuyện. “Ngài Westcliff đã rất nghĩa hiệp khi che giấu chúng ta, chị nhỉ?”

“Nghĩa hiệp hả, ừ.”

Daisy chợt cong môi cười. “Chưa bao giờ em thấy buồn cười như lúc anh ta
hướng dẫn chị cách cầm gậy - em đã nghĩ chị sẽ quật thẳng vào anh ta cơ
đấy!”

“Chị bị kích động,” Lillian ảm đạm nói, xuống giường rồi ra kéo rèm. Khi
cô giật mạnh nếp vải gấm hoa qua một bên, ánh nắng ban chiều ùa thẳng
vào phòng, soi rọi những luồng bụi tí xíu lấp lánh trong không khí. “Em
không biết là Westcliff chỉ tìm cớ để lên mặt cao ngạo à?”

“Chị nghĩ thế sao? Em thì nghĩ anh ta cố tìm cớ để choàng tay quanh người
chị đấy.”

Lời nhận xét làm Lillian choáng váng, cô nheo mắt nhìn em. “Em chỉ được
cái nghĩ linh tinh là giỏi!”

Daisy nhún vai. “Có gì đó trong cách anh ta nhìn chị...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.