CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 94

Marcus nhìn lên mặt Lillian. Mái tóc đen bóng mượt của cô được bới cao
lên đỉnh đầu thành một khối trông có vẻ quá nặng so với chiếc cổ mảnh
khảnh. Khi vén hết tóc khỏi trán, mắt cô càng giống mắt mèo. Khi cô nhìn
lại anh, gò má cô ửng hồng, và cô gục cằm thành một cái gật đầu cẩn trọng.
Rõ ràng cô ghét cay ghét đắng khi phải băng ngang phòng khách để đến với
họ - với anh - và Marcus không thể trách cô.

“Không cần phải gọi hai cô ấy đâu, bà Bowman,” anh nói nhỏ. “Họ đang
vui vẻ với bạn bè mà.”

“Bạn chúng,” bà Mercedes kêu lên nhạo báng. “Nếu ngài muốn nói đến
Annabelle Hunt tai tiếng thì tôi có thể cam đoan với ngài rằng tôi không...”

“Tôi luôn đặt bà Hunt ở một vị trí trân trọng nhất trong lòng mình,” Marcus
nói và trao cho người đàn bà cái nhìn thách thức.

Câu nói ấy làm bà Mercedes bất ngờ, hơi tái mặt và vội vàng đính chính.
“Ngài là người có những nhận định sáng suốt. Một khi ngài đã nói mình tôn
trọng bà Hunt, thì tôi chỉ còn biết tuân theo, thưa ngài. Thật ra mà nói, tôi
luôn nghĩ...”

“Westcliff,” Thomas Bowman xen ngang vì ông không mấy hứng thú với
chủ đề về hai cô con gái và việc họ kết bạn với ai, “khi nào chúng ta bàn
tiếp về công việc kinh doanh đã nói lần trước nhỉ?”

“Ngày mai, nếu ông thích,” Marcus đáp. “Chúng tôi sẽ tổ chức một buổi
cưỡi ngựa sau bữa sáng.”

“Tôi không cưỡi ngựa, nhưng tôi sẽ gặp ngài vào bữa sáng.”

Họ bắt tay, và Marcus cúi chào, sau đó chuyển hướng sang những vị khách
khác đang tìm kiếm sự chú ý của anh. Ngay lúc đó một người mới tới xuất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.