Kăply à? Thế mày không phải là thằng K Brăk sao?
- Hừm, K Brăk! – K Brăk dẩu môi , trông nó giống hệt một con khỉ già – Mày đừng có vờ vịt. Mày
thừa biết tao là thằng Nguyên mà.
Kăply có cảm giác như va phải tường. Trán nó nhăn tít:
- Nguyên? Làm sao mày là thằng Nguyên được? Lả Nguyên sao mày không nhận ra tao?
K Brăk nhếch mép:
- Ai bảo tao không nhận ra mày hả K Brêt? Lúc ở trên đồi Phù Thủy, chính mày và thằng K Brăk
đã tìm mọi cách ám hại tao và thằng Kăply…
- Tao không phải là thằng K Brêt! – Kăply kêu lên – Tao là Kăply!
Thú nhận của Kăply chẳng tác động đến K Brăk mảy may. Nó chỉ tay về phía cuối phòng, giọng
khinh khỉnh:
- Mày hãy soi mặt mày vào chiếc gương kia kìa. Muốn giả dạng Kăply, điều trước tiên mày phải
hoá trang cho giống đã.
Kăply ngoảnh nhìn theo tay chỉ của K Brăk. Tít đằng cuối phòng có một chiếc bàn vuông thấp
màu nâu sẫm. Trên bàn bày dăm thứ lặt vặt: mấy cuốn sách, một hộp cắm viết, bộ ấm chén và
một pho tượng nhỏ. Trước bàn, ốp chặt vào vách là một chiếc gương đồng hình bầu dục với vô
số những phù điêu chạm trổ quanh đường viền.
Kăply lập tức phóng xuống khỏi giường, vọt thẳng lại chỗ chiếc bàn, không đợi K Brăk khích
đến lần thứ hai.
Vừa nhác thấy mặt mình phản chiếu trong gương, Kăply thét lên một tiếng kinh hoàng và lảo
đảo thối lù ra sau năm, sáu bước, nếu không gượng lại kịp nó đã ngã chổng kềnh ra rồi. Lúc này
một xác chết dưới gầm bàn chắc cũng không thể làm Kăply sợ hãi đến vậy. Bởi vì gương mặt mà
Kăply vừa trông thấy trong gương không giống chút gì với gương mặt quen thuộc của nó. Đó là
gương mặt của thằng nhóc áo xanh – thằng K Brêt. Cái áo nó mặc cũng không phải là cái áo
thường ngày. Đó chính là cái áo của thằng K Brêt. Kăply đưa mắt nhìn xuống chân, bây giờ nó
mới phát giác ra cái quần mà nó đang mặc lả cái quần thằng K Brêt, đôi giày cũng là đôi giày của
thằng K Brêt nốt.
Hèn gì thằng K Tub kêu mình là anh K Brêt và thằng K Brăk không chịu tin mình là Kăply. Một
tia chớp chợt loé lên trong óc Kăply: Ơ, như vậy thì đang ngồi đằng kia không phải thằng K Brăk
rồi! Nó đích thị là thằng Nguyên, bạn mình. Chỉ có điều nó đeo gương mặt thằng K Brăk, cũng
như mình đang đeo gương mặt thằng K Brêt vậy thôi.
- Thế nào hở K Brêt? – Tiếng K Brăk đắc thắng phía sau lưng – Mày có thấy mày là đứa đại ngốc