166
tụi nó đã đứng ở vị trí đó từ rất lâu rồi.
Mặt tím bầm, thầy Hailixiro lao về phía Bolobala, vung tay một cái làm phát ra một bông
hoa bạc, răng nghiến ken két:
-Hừ, ta đã nghi ngờ trò từ lâu rồi!
Bông hoa từ tay thầy Hailixiro lao vun vút tới giữa ngực Bolobala như một mũi tên.
-Khoan đã, anh Hailixiro!
Thầy Haifai thất thanh la lên nhưng không còn kịp nữa: bông hoa bạc bay nhanh đến mức
chỉ còn thấy làn sáng trắng và sắp sửa xuyên thủng ngực cô học trò nhỏ. Đội bảo vệ cũng
ra tay rất nhanh nhưng sợi thừng từ đầu chiếc muỗng của lão Chi và những chiếc bánh
Nhớ dai lấp lánh phóng ra từ đôi đũa của mụ Gian vẫn bay chậm hơn bông hoa giết người
của thầy Hailixiro một quãng.
Mặc dù đã biết rõ Bolobala là ma cà rồng, Kăply và Nguyên vẫn không đành lòng chứng
kiến nhỏ bạn thân của mình bị sát hại.
Hai đứa nhắm tịt mắt, tim thắt lại khi nghe một tiếng “bực” đâm vào tai, biết rằng bông
hoa đã xuyên qua người Bolobala ngọt xớt.
Chỉ đến khi nghe cả đống tiếng “Ồ” ngạc nhiên vang lên, tụi nó mới dám hé mắt, mừng rỡ
thấy Bolobala vẫn chưa ngã xuống. Nó vẫn đứng trơ ở góc lớp, vẻ đần đần đã trở về trên
mặt, đang đưa cặp mắt như đã mất hết thần trí ra nhìn mọi người.
Bên cạnh nó lúc này có thêm dáng người to lớn của thầy N’Trang Long và dưới chân hai
người, bông hoa bạc của thầy Hailixiro đang nằm lăn lóc.
-Ngài... ngài... tại sao ngài... – Thầy Hailixiro nhìn sửng thầy N’Trang Long , lắp bắp mãi vẫn
không nói hết câu.
-Không nên để cảm xúc đẩy đi quá xa, anh Hailixiro à. –Thầy N’Trang Long đặt một bàn tay
to bè lên vai Bolobala, cất giọng điềm tĩnh – Trong trường hợp này, tôi nghĩ điều quan
trọng nhất là chúng ta phải biết kiềm chế. Phải rất, rất kiềm chế!
Thầy Hailixiro nhìn sang Bolobala, vẻ hòa nhã thường ngày biến mất. Thầy nghiến răng
trèo trẹo, mặt phù ra như bị nhúng quá lâu trong nước:
-Một hiểm họa như thế nếu không trừ đi...
-Đó là trách nhiệm củ tôi, anh Hailixiro. – Thầy N’Trang Long giơ bàn tay kia lên ngang vai,
ôn tồn ngắt lời – Tôi tưởng là tôi biết phải làm gì trong vụ này mà.
Thầy N’Trang Long lướt mắt một vòng qua những gương mặt, mỉm cười nói tiếp:
-Dù sao tôi cũng rất cảm ơn mọi người đã xuất hiện kịp thời trong đêm nay. Bây giờ thì,