CHUYỆN XỨ LANG BIANG - TẬP 4 - Trang 200

- Ờ, có thể là trên một cái đầu. - Đang lẩm bẩm, ông K’Tul vụt long lanh mắt, hét lớn -

Nhưng trên một cái gì thì đâu có quan trọng. Quan trọng là nó nói đúng. Đó là một lời cảnh
báo nghiêm túc.

- Chẳng nghiêm túc chút nào hết. - K’Tub dài môi ra - Cho dù chim ruồi và chim kền kền…

- K’Tub. - Bà Êmô kêu lên, vừa ngắt lời thằng nhóc bà vừa ve vẩy chiếc khăn tay không biết

đã được rút ra từ khi nào, và vì bà luôn luôn đóng vai trò gìn giữ hòa bình trong cuộc chiến
bất tận giữa ông K’Tul và bọn trẻ nên Nguyên có cảm giác cái đang phơ phất trên tay bà
không phải là chiếc khăn để thỉnh thoảng xì mũi mà là lá cờ của Liên hiệp quốc.

Mặt quạu đeo, ông K’Tul giẫm mạnh đôi guốc gỗ lên lớp sỏi và bất thần rời khỏi bàn ăn

nhân khoảnh khắc hưu chiến ngắn ngủi, không nói một tiếng nào. Chắc chắn không phải vì
ông đã no bụng - bọn trẻ thấy từ khi bắt đầu bữa ăn, ông chỉ húp đúng hai muỗng canh, toàn
bộ thời gian còn lại ông dành cho việc nói về chim chóc, về cái chết và chửi người khác ngu
và đần độn.

- Thấy chưa. - Bà Êmô đưa đôi mắt ưu phiền nhìn K’Tub - Ba con giận rồi đó.

K’Tub gừ gừ trong miệng, nó thấy mình không có lý do gì để gây gổ với bà Êmô mà nó rất

yêu quý, phần khác lúc này miệng nó đang lèn chặt thức ăn.

- Những điều ba con nói không phải là không có lý. - Bà Êmô tiếp tục bằng giọng lo lắng,

tay nắm chặt chiếc khăn như thể đó là lá bùa hộ mạng - một khi chim ruồi và chim kền kền
đột ngột tập trung về đây, hiện tượng bất bình thường đó rẩt đáng để chúng ta lưu tấm đề
phòng.

Có vẻ như bà đang muốn thay thế vai trò của ông K’Tul khi bắt đầu điểm báo:

- Theo tờ Tin nhanh N, S & D, sáng nay Cục An ninh vừa phát hiện năm xác hết ở khu vực

chung quanh Hòn Đá Tảng. Các nạn nhân đã chết nhiều ngày trước, và căn cứ vào tình trạng
thi thể bị vùi trong đất, rất có thể họ đã trúng phái lời nguyền Tan xác của Buriăk.

Hình ảnh cuộc chạm trán sinh tử giữa Mua, Păng Tin và Suku với sứ giả thứ năm của trùm

Bastu tại hẻm Gieo Sự Chết hôm trước hiện về mồn một trong đầu khiến Nguyên và Kăply
không hẹn mà cùng rên lên.

Rất may là những người ngồi quanh bàn ăn hiểu tiếng rên của hai đứa nó theo nghĩa khác.

- Chưa hết đâu, tụi con. - Bà Êmô nhìn Nguyên và Kăply bằng ánh mắt ngạc nhiên, ý chừng

bà cho rằng nhát hít như thế làm sao mà làm chiến binh giữ đền cho nổi, rồi thắc thỏm nói
tiếp - Thông tin về những cái chết trên tờ báo của Ama Đliê dù sao cũng không kỳ lạ bằng
tin tức mà tờ Lang Biang hằng ngày vừa tiết lộ sáng nay: Có những dấu hiệu cho thấy tiệm
Những Dấu Hỏi sẽ đóng cửa vô thời hạn. Thời gian gần đây, nhiều người bắt gặp lão Luclac
xuất hiện thường xuyên ở tiệm Cái Cốc vàng, say bét nhè và hầu như không nhớ chút xíu gì
về cửa tiệm mà lão từng điều hành bao nhiêu năm nay.

Một lần nữa, Nguyên và Kăply đã rất muốn ợ lên một tiếng rên nhưng lần này tụi nó kềm

lại được. Như vậy là trong cái ngày ông Pirama lên tiếng giải mã câu thơ của ông K’Tul, ngay
cả lão chủ tiệm cũng trúng phải bùa của thủ phạm chứ không chỉ các khách hàng. Thủ
phạm chắc là ông K’Tul rồi. Nguyên nơm nớp nghĩ. Rõ ràng là cho đến nay, ông K’Tul chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.