hề tỏ ra hề hấn gì hết, và không cần phải thiệt là thông thái mới hiểu rằng người không
trúng phải bùa Lú chính là người đã sử dụng bùa Lú trong ngày hôm đó.
Nguyên đưa đôi mắt hoang mang nhìn theo hướng ông K’Tul vừa bỏ đi như nhìn theo một
dấu hỏi to tướng, giật mình thêm cái nữa khi sực nhớ ra ông không hề có bóng như mọi
người.
Trong một thoáng, Nguyên có cảm giác nó đang ngâm mình trong hầm nước đá và kể từ
lúc đó, những lời giáo huấn của bà Êmô trượt qua tai nó loáng thoáng như gió thoảng và
nếu như lúc đó có ai phát hiện ra dáng ngồi bất động của nó và hét lên rằng có một con
basilic đang bò loanh quanh trong vườn, chắc chắn những người khác sẽ lập tức tin ngay.
Chương 20
CÂY THAU LAU THỨ BA
Một lần nữa trong đời, bốn đứa trẻ lâu đài K’Rahlan cùng Suku và Păng Ting chất lên chiếc
thảm bay cũ mèm của gã Mustafa.
Ngày hôm qua, Suku dẫn thằng Nguyên đi lòng vòng gần hết cả buổi chiều mới tìm ra
được chỗ ở mới của lão Alibaba. Gọi là chỗ ở vì đó là chốn để ở chớ thiệt ra cái nơi mà vợ
chồng con cái lão Alibaba chọn làm chỗ để chui ra rúc vào giống y hệt một cái hang thỏ.
Suku và Nguyên cực nhọc theo lão Alibaba chui qua cái cửa hang khoét vào vách đá để
luồn vào ruột một ngọn đồi, đầu đụng lốp cốp vào các mô đá nhô ra tứ phía có cảm giác như
đang phiêu lưu vào lòng trái đất. Chỗ này còn tệ hơn chỗ ở cũ! Tệ quá sức là tệ! Suku nhủ
bụng và bĩu môi trong bóng tối:
- Lão định chuyển qua nghiên cứu hang động à?
- Cậu đừng trêu tôi, cậu Suku. - Lão chủ nhà mếu xệch miệng, ngượng nghịu đáp - Ông cậu
vẫn khỏe đấy chứ?
- Những ai không sống trong hang đều khỏe hết.
Phớt lờ sự châm chọc của thằng nhóc, lão Alibaba nói giọng phân trần:
- Tuy nhốt mình trong chỗ tăm tối này nhưng tin tức bên ngoài tôi đều theo dõi ko sót một
mẩu nào, cậu Suku. Có phải… có phải… những ngày đen tối sắp… sắp đến rồi không hở cậu?
Khi run rẩy thốt lên câu sau cùng, lão Alibaba không nhận ra mình cà lăm. Suku nhún vai:
- Làm gì có!