CHUYỆN XỨ LANG BIANG - TẬP 4 - Trang 35

- Ngài nói sao? Hổng lẽ Ka Ming chưa chết? - Bà Êmô giật bắn, chiếc quạt trên tay suýt rơi

xuống đất, có lẽ từ trước đến nay chưa bao giờ bà nghe thấy một điều gì kỳ quái hơn thế.

- Đúng là bà ấy chưa chết. - Ama Êban lắc lư trên lưng con cọp vàng to tướng, trầm tư đáp

- Cả K’Rahlan và Ka Lên nữa, bọn họ cũng còn sống nhăn.

Giống như bị ai đánh mạnh vào đầu, bà Êmô rụng người xuống chiếc ghế đá bên cạnh,

không còn tâm trí đâu để cẩn thận vén vạt áo chùng theo thói quen.

- Ngài lấy… tin tức này… ở đâu ra? - Mãi một hồi, bà mới tìm thấy lại tiếng nói, nghe rõ

giọng mình đứt từng khúc.

- Tứ bất tử.

Khi nghe Ama Êban nêu tên vị tổng quản, bà Êmô biết mình không tìm thấy chỗ để mà

nghi ngờ nữa. Tứ bất tử là một siêu phù thủy, không những tài nghệ phi thường mà cung
cách làm việc xưa nay luôn chính xác, thận trọng. Nếu Tứ bất tử đã nói thế, có nghĩa là vợ
chồng K’Rahlan và bà Ka Lên vẫn còn hiện diện trên cõi đời.

- Hay quá! - Bà Êmô reo lên như một đứa trẻ - Hóa ra bọn họ còn sống cả. Phen này trùm

Bastu khốn đốn rồi…

- Cũng không hay lắm đâu, Êmô! - Ama Êban nói giọng ráo hoảnh - Nếu bọn họ quay về lâu

đài K’Rahlan, nhiệm vụ của K’Tul và ngươi càng thêm khó khăn bội phần.

Bà Êmô cố nén cơn bão cảm xúc đang dậy lên trong lòng, tò mò hỏi:

- Làm sao Tứ bất tử biết được tin này, thưa ngài?

- K’Brăk và K’Brêt vừa rồi đã đi đến núi Lưng Chừng, ngươi cũng biết rồi đó. Trong khi

theo dõi hai đứa nhỏ, Tứ bất tử tình cờ phát hiện ra tung tích của vợ chồng K’Rahlan và Ka
Lên.

- K’Brăk và K’Brêt đã đến núi Lưng Chừng? - Bà Êmô kêu lên thảng thốt, cứ như thể bà vừa

nhìn thấy ác mộng giữa ban ngày - Không thể có chuyện đó được, thưa ngài! Không thể
được!

- Theo ta nghĩ thì chuyện đó rất có thể được, Êmô à. - Ama Êban nhìn người thuộc hạ tâm

phúc bằng ánh mắt lạ lùng - Hai đứa nhỏ đi và về tổng cộng bảy ngày, đã hái được táo vàng
và đã đánh nhau u đầu sứt trán với cả đống người, ta tưởng ngươi đã biết hết rồi chớ, nhất
là trong bọn trẻ đi theo có cả con gái của ngươi nữa.

Bà Êmô càng lúc càng thấy đầu óc mụ đi.

- Làm sao lại như thế được. - Bà lẩm bẩm như đang trò chuyện với chính mình, quên mất

giáo chủ Ama Êban đang nhìn bà chằm chằm - Từ trước đến nay bọn trẻ lâu đài K’Rahlan
chưa bao giờ đi khỏi nhà quá một ngày…

- Ngươi nói thật đó à? - Tới lượt Ama Êban rơi vào chỗ hoang mang.

Ông rọi ánh mắt quanh gương mặt đã bắt đầu có vẻ đần đần của người thuộc hạ, hỏi giọng

ngờ vực:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.