CHUYỆN XƯA NAM TÂY - Trang 212

CHUYỆN XƯA NAM TÂY

Hạ Nặc Đa Cát

C22

"Chị Nam Tầm, chị Nam Tầm -- không còn thời gian nữa đâu, họ sẽ

đuổi tới đây ngay lập tức đấy, di động của em có định vị theo dõi, chị mau
đi đi, em đi giữ họ lại."

Ninh Ngạn lắc vai Chúc Nam Tầm, Chúc Nam Tầm vẫn còn chìm

đắm trong mối suy nghĩ rối như mớ bòng bong, không cách nào tự thoát ra
được.

Còn bên kia, Lục Tây Nguyên và Trình Nặc bị bảy, tám gã đàn ông

bao vây trong cánh đồng hoa, một trận chiến ác liệt sắp bắt đầu.

"Ninh Ngạn, tôi hỏi em, mục đích của người phía sau em đến tột cùng

là muốn di chúc hay là muốn mạng của chúng tôi?"

Nghe thấy động tĩnh trong cánh đồng hoa, Chúc Nam Tầm rốt cuộc

tỉnh táo lại.

"Nếu không phải chị nói cho em biết là có di chúc, thì họ hình như căn

bản không biết còn có chuyện này, trước đó là muốn giết người diệt khẩu,
bây giờ e rằng là muốn hết."

Chúc Nam Tầm quả nhiên đoán không sai, cô chưa kịp suy xét chu

toàn hơn, đột nhiên thấy trên con đường cách đó không xa có một đoàn du
lịch đang xuống xe, cô nghĩ ra một kế, nói với Ninh Ngạn: "Em nghe đây,
em lấy con dấu đi để ăn nói với chúng, nếu bọn chúng vẫn tin em thì chúng
ta còn gặp lại được, nếu chúng không tin, em hãy ngoan ngoãn nghe lời
chúng, bảo vệ bản thân mình. Qua một khoảng thời gian, nếu tôi còn có thể
bình an vô sự, tôi đi miền nam Tứ Xuyên tìm em."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.