CHUYỆN XƯA NAM TÂY - Trang 213

Ninh Ngạn nghe thì rơi nước mắt, cô ấy nói: "Chị Nam Tầm, chị phải

cẩn thận đấy, trong xe vẫn còn một máy theo dõi, em để dưới chỗ ngồi, em
không còn cách nào khác... Còn nữa, mọi người đừng dùng di động của
mình, họ có số sẽ lần theo dấu vết, con dấu... em lấy đi nhất định sẽ nghĩ
cách giúp chị lấy lại, chị yên tâm."

Cô ấy nói xong liền chạy đến chỗ vứt di động, mặc dù trong lòng

Chúc Nam Tầm trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nhưng lúc này cũng không
dám lãng phí cảm xúc và thời gian nữa, vì trong bụi hoa cách đó không xa
đã có người tìm tới, cô có thể nghe rõ tiếng bước chân của chúng, cô nhìn
Ninh Ngạn chạy xa, liều mạng chạy về hướng đoàn du lịch.

Chạy chưa được mấy bước, giọng Ninh Ngạn truyền đến từ một

hướng khác: "Lấy được đồ rồi, đừng đuổi theo nữa, bên kia có khách du
lịch."

Trình Nặc đánh ngã một tên, một bụi hoa cải dầu bị người tên đó đè

lên, Lục Tây Nguyên một tay bảo vệ vết thương, tay kia bóp cổ một tên:
"Còn lại ba tên, cậu thế nào?"

"Mới hoạt động gân cốt thôi." Trình Nặc vặn cổ, ung dung nói.

Anh ta vừa dứt lời, Lục Tây Nguyên tăng thêm sức, nhân lúc tên này

không thể cựa quậy, lại nhanh chóng dùng khuỷu tay đánh trúng tim hắn,
tên đó ngã xuống đất trong nháy mắt.

"Phong thái không giảm năm nào!" Trình Nặc thấy thì trêu anh, trong

lúc đùa giỡn, giọng Ninh Ngạn truyền tới.

Sau khi nghe thấy, người còn ở trong bụi hoa tìm cơ hội ra tay lập tức

rút sang bên kia, còn Lục Tây Nguyên sau khi nghe thấy câu này của Ninh
Ngạn thì nhanh chóng nắm bắt bóng dáng Chúc Nam Tầm trong cánh đồng
hoa, nhìn xa xa, mái tóc cô bị gió thổi rối tung, chạy rất khó khăn, nhưng
may mà đã sắp đến gần đám đông bên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.