CHUYỆN XƯA NAM TÂY - Trang 47

"Khách tôi đưa." Lục Tây Nguyên giới thiệu Chúc Nam Tầm với cô

ấy.

"Chào em."

Chúc Nam Tầm mỉm cười với cô ấy, coi như là đáp lại.

Đây là một ngôi trường, tường ngoài vừa được sơn qua, bàn ghế bên

trong cũng mới tinh, trong sân có một cột cờ bằng gỗ, cột cờ thấp, nhưng lá
cờ tung bay phấp phới.

"Tôi mang đồ tới, mấy giáo viên khác về nhà hết rồi sao?" Lục Tây

Nguyên vừa quan sát xung quanh vừa nói.

Anh cầm một ít đồ ăn, toàn là thứ mà ở đây không mua được, đặc biệt

mang đến cho mấy giáo viên trẻ.

"Ừm, mấy giáo viên ở nơi khác về nhà nghỉ rồi, chỉ còn lại em và giáo

viên địa phương ở đây thôi, mấy ngày nay cũng định về nhà."

"Hiệu trưởng có ở đây không? Tôi có mang rượu cho ông ấy."

"Có, dạy bù cho mấy đứa nhỏ ở trong đấy, toàn là người Tạng mới

chuyển tới."

Sau đó Lục Tây Nguyên vào phòng.

"À, chị tên Trà Ca, giáo viên ở đây. Em cứ xem tùy ý đi, chị rót cốc

nước cho em."

Lục Tây Nguyên chỉ nói cô là khách, nhưng lại không giới thiệu cô

giáo này với cô. Chúc Nam Tầm nghĩ thế nào cũng thấy không dễ chịu.

Trà Ca... Mấy ngày trước cô vừa đi qua hồ nước mặn Trà Ca (1), là

một cái tên đẹp. Cô lại có cảm tình với cô giáo này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.