James M. Lindsay - Randall B. Ripley
CIA được tái tạo thế nào?
(6)
Các mối quan hệ giữa Nhà Trắng và CIA trong thời kỳ được nghiên
cứu ở đây có thể trình bày tóm tắt hơn. Dưới thời Reagan, CIA có
quan hệ đặc biệt gần gũi với Nhà Trắng, chủ yếu do Giám đốc Casey là
bạn thân của Tổng thống và là người quản lý cuộc vận động tranh cử
trong cả nước của Reagan.
Casey là Giám đốc CIA đầu tiên được cử làm thành viên nội các. Hơn nữa,
Reagan ủng hộ nhiệt tình Casey trong việc bí mật chống lại ảnh hưởng của
Liên Xô (mà vào giữa nhiệm kỳ của mình Reagan đã gọi là đế chế độc ác).
Đáng tiếc là việc cho phép CIA tự do hành động đã dẫn đến những điều
thái quá như vụ bê bối Iran.
Dưới thời Bush (cha), CIA may mắn có một vị đứng đầu cơ quan hành
pháp hiểu rõ và đánh giá cao công tác tình báo như bất cứ ai đã từng phục
vụ ở địa vị cao nhất trong cơ quan đó (Andrew 1995). Bush cũng thông
cảm với hầu hết những yêu cầu về ngân sách của CIA mặc dù ông đã chấm
dứt các hoạt động ngầm.
Chính quyền Clinton thì lại khác, với đặc trưng là tương đối ít lưu tâm đến
chính sách đối ngoại (ít nhất là vào những năm đầu). Sự cố về tình báo ở
Somali trong cuộc khủng hoảng đầu tiên và quan trọng của chính quyền về
chính sách đối ngoại thất bại trong việc tìm hiểu ý định, và thậm chí cả nơi
ở của thủ lĩnh bộ lạc Somalia là Tướng Mohammad Farah Aideed - đã làm
cho các quan chức Hội đồng An ninh quốc gia nghi ngờ tính hữu ích của
CIA (Aspin 1994).
Năm 1994, do sự thôi thúc của Bộ trưởng Quốc phòng Les Aspin, phó
Tổng thống Al Gore và Cố vấn an ninh quốc gia Anthony Lake, Tổng
thống Clinton quyết định lập một uỷ ban của Tổng thống về vai trò và khả
năng của cộng đồng tình báo, và đây là biểu hiện đầu tiên về sự quan tâm
đầu tiên của ông đến phương hướng mà CIA phải đi theo trong nhiệm kỳ
của mình (tài liệu đã dẫn). Tuy nhiên, Thượng nghị sĩ Iohn Warner (Đảng