CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 208

Diệp Tử Lộ suýt nữa thì sợ phát khóc lên, cô bấu chặt lấy quần áo và

chân tay Nhan Kha, trong đầu hiện ra hàng loạt các thể loại phim ảnh, nhẹ
nhàng nói: “Tao… Tao không qua đó đâu, mày… mày đừng lo, có chuyện
gì thì bọn mình cùng nói chuyện… có chuyện gì mày nghĩ không thông
thế?”.

Vương Lao Lạp lắc lắc đầu: “Chẳng có chuyện gì tao nghĩ thông cả”.

Đầu óc Diệp Tử Lộ trở nên mơ hồ, cô thầm tự phỉ báng mình, hấp tấp

chạy lên đây thế này, mà còn chưa gọi điện báo cảnh sát?

“Mày cứ quay về đã, bọn mình về nhà, có chuyện gì tao sẽ cùng mày

nghĩ cách giải quyết được không? Nếu tao mà không nghĩ ra được thì…
thì…” Thì sao? Diệp Tử Lộ chợt nghĩ ra, cô giơ Nhan Kha lên, “Thì để anh
ta giúp mày”.

Nhan Kha: “…”.

Vương Lao Lạp nhìn con gấu bông tai vẹo mắt lác, trông rất buồn cười,

một lúc sau mới cười nhẹ một tiếng: “Sao cơ? Mày nghĩ là tao định nhảy
lầu à?”.

Diệp Tử Lộ nín thở, lo lắng tột độ.

Vương Lao Lạp tiếp tục nói: “Tao không định làm vậy… có lẽ lúc đầu

cũng định làm vậy, nhưng nhìn lại thấy chỗ này cao quá, với lại tao không
dám. Thế nên quyết định ngồi đây một lúc”.

Diệp Tử Lộ thở phào nhẹ nhõm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.