CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 226

Nhan Kha nhíu mày, đang định nói thì Diệp Tử Lộ đã cướp lời: “Như

anh đây này, không phải anh nói muốn nghĩ cách để trở về thân thể của
mình sao? Lâu như thế rồi mà sao anh có nghĩ ra cách không? Chưa đúng
không? Chẳng lẽ anh cũng bị bệnh lề mề chắc?”.

Diệp Tử Lộ đã nói trúng tim đen của Nhan Kha, anh nhất thời không biết

phải nói sao.

Từ trước đến nay Nhan Kha không biết, trong khi anh có cái nhìn khách

quan về Diệp Tử Lộ thì hóa ra Diệp Tử Lộ cũng phân tích anh vô cùng tỉ
mỉ.

Có lẽ lúc những người luôn tự cho mình là đúng, gặp trường hợp này đều

bất chợt sẽ có cảm giác sợ hãi. Hóa ra trong mắt người khác, thế giới nội
tâm mà mình cứ nghĩ rằng người khác không hiểu lại không thể che đậy
được, chỉ là họ thờ ơ không nói mà thôi.

Diệp Tử Lộ xoa xoa ấn đường, nói với giọng có chút mệt mỏi khác hẳn

bình thường: “Đó chỉ là một thứ tồn tại trong gen của con người thôi, anh
biết trùng giày không? Trùng giày có tính hướng sáng, hồi bé bọn mình đều
làm thí nghiệm này rồi. Thực ra người cũng giống vậy thôi, nếu không phải
đã bị dồn đến đường cùng thì chẳng ai thích đương đầu với cái khó, chẳng
ai thích những thứ phức tạp và cần kiên nhẫn chịu gian khổ lâu dài, trốn
chạy chẳng phải là bản năng sao?”.

Lâu nay Diệp Tử Lộ không lên QQ, nhưng “Siêu nhân lề mề” vẫn liên

tục gọi cô.

Cô nhún vai thờ ơ, mở cửa sổ trò chuyện ra, trong đó là một đống tin

nhắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.