CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 240

Diệp Tử Lộ hít một hơi thật sâu, không biết tại sao, cô bỗng bình tĩnh lại,

hơn nữa còn cực kỳ không hài lòng cũng như phẫn nộ với tình hình hiện
giờ của ba bọn họ.

Có thể là do những cô gái bình thường yếu đuối nhưng đến những thời

khắc quan trọng liền trở nên cực kỳ lợi hại, giống như lần cô dũng cảm
đuổi theo tên cướp ở ga tàu điện ngầm, Diệp Tử Lộ bỗng đẩy lớp trưởng ra,
lôi từ trong túi ra một cái vợt tennis. Ban đầu nghe nói ở đây có sân tennis
nhưng do gió to quá nên không chơi được, không ngờ giờ đây cái vợt này
cũng có ích.

Lớp trượng trợn mắt: “Diệp Tử, mày định làm gì?”.

“Cứ đợi ở đây, rồi chúng ta sẽ chết vì sợ mất thôi!” - Diệp Tử Lộ lôi vợt

tennis ra, khua khua trước mặt, thấy không có mối đe dọa nào phía trước,
rồi mới tóm lấy túi hành lý nặng trình trịch của mình, mặt đầy sát khí, cúi
xuống buộc giầy cho chắc, lấy từ túi quần ra một cái dây chun, buộc tóc
đuôi ngựa cho đỡ vướng víu – “Bà đây cả ngày đối phó với người sống còn
được, chẳng lẽ còn bắt đối phó với cả người chết sao?”.

Cô lầm bầm: “Mẹ kiếp!”.

Hồ Thiên và lớp trưởng trợn mắt nhìn cô.

Rất có thể Diệp Tử Lộ có khuynh hướng bạo lực, chỉ là với thể trạng của

cô thì có muốn bạo lực cũng chẳng được, chỉ có bị đẩy đến bước đường
cùng sức mạnh ấy mới bộc phát.

“Tao lại muốn xem xem cái bóng trắng ấy là cái khỉ gì!”

Vừa nói, một chân cô vừa đẩy cửa, như thể một anh hùng cái thế, hùng

dũng hiên ngang đi xuống dưới nhà, Hồ Thiên và lớp trưởng theo sát phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.