CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 255

Đương nhiên, những cảm xúc này chỉ chất chứa trong lòng Nhan Kha

chứ anh không thể nói ra những lời buồn nôn như thế được, nên chỉ có thể
giữ trong lòng, một mình cảm nhận những thành quả to lớn mà mình đã tạo
nên. Cuối cùng, anh làm vài động tác khó hiểu trong không trung, khó chịu
nói: “Mau thả lão gia xuống, khô cong từ đời nào rồi”.

Nói xong, anh thấy mình có chút không phải, anh nhìn Diệp Tử Lộ một

lúc, sau đó cả hai người đồng loạt cười với nhau.

Đáng ra Vương Lao Lạp thi xong sẽ về nhà, nhưng mãi đến 11 giờ đêm,

Diệp Tử Lộ đã chuẩn bị đi ngủ rồi mà vẫn chưa thấy cô bạn cùng nhà đâu,
gọi điện hai lần đều tắt máy. Diệp Tử Lộ nghĩ ngợi một lúc, cho rằng
Vương Lao Lạp lớn thế này rồi chắc không đi lạc được, thế là cô không lo
lắng nữa mà xoay người đi ngủ.

Đến lúc nửa đêm dậy đi vệ sinh mới nghe thấy tiếng động trong nhà bếp.

Diệp Tử Lộ thò đầu ra, nhìn thấy mái tóc dài quen thuộc, thế nên cô

không để ý nữa mà trở về nhà vệ sinh, lúc quay về rồi tỉnh táo lại, cô mới
nghe thấy những tiếng động lạ truyền ra từ nhà bếp.

Diệp Tử Lộ ngáp một cái rồi đi tới: “Lao Lạp, đêm hôm rồi còn làm

gì…”.

Chưa nói hết câu, Diệp Tử Lộ nhìn cảnh tượng trước mắt, sợ đến nổi hết

cả da gà. Không hiểu Vương Lao Lạp lấy đâu ra một hòn đá mài dao, cô ấy
đang mài một con dao lâu nay không dùng tới!

Không biết có phải do ảo giác của Diệp Tử Lộ không, cô cảm thấy đôi

mắt Vương Lao Lạp đang ánh lên một màu xanh âm u.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.