CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 262

Sau ngày hôm ấy, Diệp Tử Lộ và Vương Lao Lạp lưu giọng của nhau lại

làm chuông điện thoại, kết quả là sáng sớm ngày hôm sau lúc ngủ dậy vẫn
còn đang gà gật, nghe thấy giọng nói như ma của Diệp Tử Lộ vang lên bên
tai, Vương Lao Lạp giật mình lăn từ trên giường xuống đất, ngã dập mông,
và rồi hét lên một tiếng thét đầy bi thảm.

Và thế là một ngày bắt đầu với tình cảnh dở khóc dở cười của hai cô gái.

Hai người cùng đọc sách, cùng đốc thúc nhau sau đó cùng ăn sáng và tự

đi làm.

Buổi tối Vương Lao Lạp đi học thêm lớp bồi dưỡng ngoại ngữ cho người

đi làm, Diệp Tử Lộ cười gian xảo chạy về nhà, dùng bột giặt giặt sạch năm
dấu tay đầy dầu trên đầu Nhan Kha.

Nhan Kha có chết cũng không chịu, trong lúc Vương Lao Lạp không có

nhà, hai người bắt đầu một màn rượt đuổi, tranh đấu quyết liệt. Trong trận
chiến đấu, một lần làm đổ cốc nước, hai lần đá bay điều khiển từ xa, cuối
cùng, Nhan Kha cũng bị Diệp Tử Lộ tóm được, tử hình tại chỗ. Diệp Tử Lộ
vừa hát bài “Tôi yêu tắm rửa” vừa coi Nhan Kha là cái cọ nồi, ngâm anh
cùng với bột giặt trong bồn rửa, dương dương tự đắc nói: “Đấy, chân dài thì
đã chẳng thế này”.

Nhan Kha “phì” một tiếng, xà phòng vào đầy miệng: “Chân tôi dài gấp

đôi chân cô đấy, cái đồ lùn chưa được mét sáu!”.

“Ấy chết, thất lễ quá! Dài gấp đôi chân tôi cơ á!” – Diệp Tử Lộ kinh

ngạc nói – “Thế có khác gì đi cà kheo? Thế máu có lên tim đủ không? Chắc
chắn là bị huyết áp thấp rồi phải không? Hươu cao cổ thì bị huyết áp thấp là
cái chắc, tôi biết mà”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.