CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 260

có lý, chỉ là anh ta nói vậy không phải vì muốn tốt cho cô ấy mà là để sỉ
nhục, giẫm đạp lòng tự trọng của cô ấy, muốn cô ấy từ bỏ nên Vương Lao
Lạp không thể chấp nhận được.

Nhưng lần này Diệp Tử Lộ lại nhẹ nhàng nói ra nỗi lòng của cô ấy, đừng

nói lần này cô ấy thi trượt, kể cả có đỗ thì sẽ thế nào chứ?

Cô ấy không phải một sinh viên mới ra trường, trường cô ấy đăng ký thi

tuy rất tốt nhưng cũng không phải ngôi trường danh tiếng gì, mỗi năm có
biết bao nhiêu sinh viên du học nước ngoài trở về mà vẫn không tìm nổi
việc làm, có biết bao nhiêu doanh nghiệp bất công, bọn họ chỉ để tâm đến
“bằng cấp khi ra trường”, nhưng “xuất thân” mà không tốt thì có khi chẳng
thèm lật xem học vị cao nhất của ứng viên là gì.

Diệp Tử Lộ thấy cô ấy ngây người ra nên đành phải tự tắt bếp, lấy một

cái đĩa nhỏ ra, cẩn thận nhẹ nhàng gắp xúc xích ra, dùng dĩa chia thành
nhiều miếng nhỏ, múc ít bột gia vị với muối ra, sau đó cầm hai cái tăm, đưa
cho Vương Lao Lạp một cái rồi xiên xúc xích ăn.

Cô muốn nói, Tiểu Hoa à, trên thế giới này có vô số người trâu bò,

nhung kể cả những người trâu bò hơn đi chăng nữa làm việc, chẳng lẽ
không phải làm từng việc từng việc một à?

Thế rồi Diệp Tử Lộ không cẩn thận ăn xúc xích nóng quá nên bị bỏng

đầu lưỡi, nước mắt trào ra, không nói được gì, Vương Lao Lạp lại thở dài:
“Tao biết rồi, mày nói đúng”.

Diệp Tử Lộ chưa kịp trả lời mà chỉ vừa hét “ây da ây da” vừa quạt quạt

trước miệng, lại còn không để ý lấy luôn Nhan Kha lên lau mỡ trên mặt.

Vương Lao Lạp: “Mày nói cũng có lý, lúc mài dao khi nãy tao cũng

nghĩ, thực ra tao nên thi chứng chỉ phiên dịch từ cấp thấp nhất, rồi dần dần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.