CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 269

nỗi lòng của mình. Nhưng khi chuẩn bị gào lên thì anh thấy Diệp Tử Lộ đặt
Nhan Kha cạnh di ảnh của bố cô, những lời định nói ra đành nuốt ngược trở
lại.

Diệp Tử Lộ vừa tìm một cái đế nến dùng để trang trí, đốt hương, vừa nhẹ

giọng thủ thỉ: “Hồi bé tôi từng thấy bà dâng đồ cúng cụ thế này, tôi lúc đó
chẳng biết gì, bà bảo đốt hương thế này, bày đồ lên bàn cúng thì người ở
bên kia sẽ ăn được. Anh thì... còn chưa sang đến bên kia, chắc là bị kẹt giữa
đường, nhưng tôi cho phép anh được lấy một miếng...”.

Nhan Kha: “Ầy, tôi hao công tốn sức mãi, chỉ để lấy một miếng sủi cảo

sao?”.

Diệp Tử Lộ trừng mắt nhìn anh: “Một miếng là được rồi, cái đấy là để tôi

hiếu kính bố tôi!”.

Nhan Kha: “À, con gái ngoan”.

Diệp Tử Lộ lại tấn công anh bằng chiêu Nhất dương chỉ.

Cô đốt hương, cung kính lễ bái, nhìn di ảnh của bố nói lan man: “Bố, bố

nếm thử đi, đây là sủi cảo con gói đấy, ăn chán lắm, con đảm bảo là chắc
chắn chưa bao giờ ăn miếng sủi cảo nào chán thế này đâu, thời cơ đến
không thể bỏ lỡ, bố tranh thủ nắm lấy cơ hội này mà mở rộng tầm mắt đi”.

“Chuyện bên này bố cứ yên tâm, con tự lo liệu được, con còn đội trời

đạp đất được đấy, lát nữa con sẽ xuống dưới nhà phóng hai cái tên lửa nhỏ,
tốt nhất là ngang ngược như người Bắc Triều Tiên phóng tên lửa to ấy, rơi
‘ùm’ xuống biển, mang theo bệnh tật của mẹ con đi.”

“Con gấu này tên là Nhan Kha, cậu ấy vô cùng đen đủi, vốn là người

nhưng hiện giờ lại có bộ dạng người không ra người, ma không ra ma, con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.