CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 285

“Khi ở bên cạnh những cô gái ấy, thực sự không vui vẻ gì, nói chuyện

mà cũng phải gồng mình lên, mệt lắm, bên cạnh nhau coi như là hoàn thành
nhiệm vụ. Tôi luôn không hiểu họ đang nghĩ gì, như thể họ sẽ nói những lời
ngu xuẩn khiến tôi không vui vậy” - Lục Trình Niên thở dài - “Cứ mỗi lần
như thế, tôi cảm thấy chẳng có nghĩa lý gì nữa, đã không hợp nhau thì làm
sao nảy sinh tình cảm được? Tôi vẫn luôn đi tìm cảm giác ấy, nhưng…”.

Diệp Tử Lộ cảm thấy cả đời mình, thứ cô nói nhiều nhất chính là những

lời ngu xuẩn, cô thực sự khó tiếp nhận câu chuyện này.

Sau đó Lục Trình Niên đột ngột chuyển chủ đề, anh ấy nói với Diệp Tử

Lộ: “À, cậu đã về trường gặp lớp trưởng chưa? Cậu ấy vẫn khỏe chứ?”.

Diệp Tử Lộ thuận miệng đáp: “Vẫn đứng đầu hàng ngũ thiếu niên phá

hoại Tổ quốc”.

“Cái cậu Địa Trung Hải đúng không?”

“Thái Bình Dương khô cạn rồi thì còn lấy đâu ra Địa Trung Hải nữa?

Trái đất bị sa mạc Sahara chiếm lĩnh từ lâu rồi, một sợ lông còn chẳng mọc
nổi, bóng đến nỗi lóa cả con mắt rồi.”

“Cậu thấy chưa”- Lục Trình Niên cười tít mắt- “Chính là cảm giác này,

vừa thoải mái vừa vui vẻ, bạn không lừa tôi, tôi không khách sáo với bạn,
không mưu mô gì, cậu chính là người kiểu đó… đây mới là cảm giác khi
hai người ở bên nhau, chứ không phải cảm giác khi tôi phải đối diện với
người khác, hao tâm tổn sức đối phó, lo lắng cho người ta”.

Diệp Tử Lộ á khẩu. Cô cảm thấy đây hoàn toàn là vấn đề của một mình

Lục Tiểu Mập, vì với ai cô cũng dễ gần vậy, chỉ cần hợp nhau, luyên
thuyên với pha trò là sở trường bẩm sinh của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.