CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 327

Trên ghế lái phụ, Diệp Tử Lộ đáng thương vịn chặt vào ghế, cảm thấy

cực kỳ không an toàn. Nhan Kha bây giờ to thế này, cô không thể nào dùng
ngón tay búng anh một cái như xưa nữa, không thể xách đi xách lại, không
thể lột quần áo bắt nạt anh, thậm chí còn không thể chế giễu anh một cách
trắng trợn như khi anh băng bó đầy người được.

Nhan Kha mở cờ trong lòng khi thấy cô nhìn anh chằm chằm, anh ra vẻ

độ lượng như một đấng quân vương, lái xe được một đoạn dài mới quay
sang nhìn cô: “Sao, tự cảm thấy hổ thẹn khi nhìn thấy tôi tỏa sáng như này
đúng không? Sáng nay tôi vừa nhận một cuộc phỏng vấn, chủ đề là ‘Tinh
thần đón nhận thách thức của doanh nghiệp’, đợi khi nào tạp chí xuất bản
tôi sẽ tặng cô một cuốn, có kèm chữ ký”.

Diệp Tử Lộ: “Ồ...”

Nhan Kha lườm cô một cái.

Diệp Tử Lộ ôm chặt mô hình máy bay trước ngực, tấm tắc cảm thán:

“Người ta nói cái gì mà ‘Ba mươi năm trước nước chảy về phía đông, ba
mươi năm sau nước chảy về phía tây’...”

Câu nói ấy khiến mặt mày Nhan Kha rạng rỡ hẳn lên, sự lạ lẫm và

khoảng cách mà anh nghĩ không hề xuất hiện, không biết là do quãng thời
gian khắc cốt ghi tâm mà họ ở bên nhau hay vì lý do khác, Nhan Kha bỗng
thấy có chút cảm động, anh lấy giọng, nỗi xúc động nhất thời dâng lên
trong anh.

Nhưng khi nụ cười và vẻ dịu dàng trên khuôn mặt chưa kịp tan biến,

Nhan Kha đã nghe thấy Diệp Tử Lộ tiếp tục nói: “Cái gì mà ‘tiểu nhân đắc
chí’ ấy nhờ...”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.