CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 342

Khi người ta biết hiện giờ chức vụ của cô là “chuyên viên”, đầu bên kia

lập tức im lặng.

Lúc đó Diệp Tử Lộ cảm thấy, chắc cả đời cô cũng không quên được sự

im lặng trong hai giây khiến cô vô cùng bối rối, vô cùng run rẩy ấy. Sau đó,
đầu dây bên kia truyền tới một giọng nói ấm áp nhưng cũng đầy áy náy:
“Chuyện là thế này, cô Diệp à, bên chúng tôi cũng có vài vị trí nhưng hiện
giờ khó mà đáp ứng được những điều kiện của cô, chúng tôi cần chút thời
gian để giúp cô tìm xem, chúng tôi sẽ liên lạc với cô sau được không ạ?”.

Người ta đã nói thế thì rõ rành rành rồi còn gì, Diệp Tử Lộ biết, họ có ý

từ chối.

Cô ngây người cúp điện thoại, bên tai vẫn còn văng vẳng câu nói của

công ty môi giới việc làm: “Hy vọng sau này có thể hợp tác với cô”, cô
cảm thấy mình thật nhục nhã, coi như cùng đường rồi.

Giậu đổ bìm leo, đó là quy luật ngầm ở khắp nơi.

Diệp Tử Lộ đã từng cho rằng mình cũng khá ổn, khá giỏi giang, nhưng

rồi “ầm” một cái, hóa ra “giậu” được đắp bằng cát, chỉ cần thủy triều lên là
sẽ đổ, rồi trở thành một đống hoang tàn bị sóng cuốn đi, tan biến trong
chớp mắt.

Năm Đồng Trị thứ ba, Tăng Quốc Phiên từng căn dặn con mình: “Khi

chuẩn bị bắt tay vào làm, phải học theo Tam giới, không được kiêu ngạo,
lười biếng, dối trá, phải nhớ rõ điều này”.

Chưa ai từng dạy Diệp Tử Lộ đạo lý này, mấy năm trước cô chìm đắm

trong chữ “lười biếng”, leo lên khỏi một cái hố rồi lại bị sụp hố lần nữa,
còn mấy năm nay, cô lại chìm đắm trong chữ “kiêu ngạo”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.