CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 366

Nhà thiết kế đứng cạnh nghe lỏm bỗng sững người, tay run rẩy, cả khăn

voan lẫn cái giá đều đổ ụp xuống, rơi loảng xoảng.

Diệp Tử Lộ nghẹn họng khi nhìn thấy cảnh hỗn loạn, cô ngập ngừng nói:

“Hình như cũng hơi thích”.

Khi hai người cùng bước ra khỏi tiệm áo cưới, bỗng nhiên, nhà thiết kế

hói đầu vừa được một phen bất ngờ khi nãy gọi bọn họ. Diệp Tử Lộ quay
đầu lại, chỉ thấy nhà thiết kế mặt mũi bầm dập đang hài hước vung vẩy tấm
khoăn voan, gào khản cổ gọi hai người.

Nhà thiết kế lớn giọng tuyên bố: “Ước mơ của tôi là trở thành nhà thiết

kế váy cưới hàng đầu thế giới, đưa váy cưới và người mẫu của tôi lên sàn
diễn tuần lễ thời trang Milan!”.

Đúng lúc ấy những người đi đường nghe thấy, ai ai cũng trộm cười, nhà

thiết kế hói đầu với bề ngoài đồng bóng ấy tự nhiên ưỡn thẳng ngực lên,
mặc kệ ánh mắt tò mò và khinh thường của mọi người xung quanh. Sau đó,
không biết ai là người đầu tiên vỗ tay, khiến mọi người xung quanh lập tức
hò reo vỗ tay cổ vũ. Nhà thiết kế hói đầu đứng thẳng lưng, ánh mắt như tỏa
ra vầng hào quang, như thể đang đứng giữa bục diễn của tuần lễ thời trang.

Vương Lao Lạp cười, đi đến một chiếc taxi đang dừng, mở cửa xe ra rồi

quay đầu lại nhìn Diệp Tử Lộ.

“Đúng rồi, tao chưa kể với mày đúng không?” – Vương Lao Lạp nói –

“Tao mới thi đỗ chứng chỉ phiên dịch cao cấp, gần đây cũng có thầy cô đưa
tao đi phiên dịch, nếu dịch tốt thì sẽ đào tạo tao dịch cabin, nhớ lại... hai
năm trước tao chỉ là một đứa ngoại tỉnh tốt nghiệp cao đẳng, đi làm tạp vụ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.