CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 64

Lúc này đương nhiên là Vương Lao Lạp không có nhà, Hồ Thiên thì tối

mới đến, thế là Diệp Tử Lộ chẳng có việc gì làm liền đi vào nhà bếp, lấy
một cái bánh pudding từ tủ lạnh ra rồi về phòng mình, vừa ngồi máy tính
vừa ăn. Nhưng không biết tại sao, rõ ràng là thứ bình thường rất thích ăn
nhưng giờ đây lại không thể nuốt nổi, những trang web vốn rất thích nhưng
giờ đây một chữ cũng chẳng thèm đọc. Bao nhiêu năm nay, mỗi khi gặp
chuyện cần phải giải quyết thì cô lại trốn tránh, cố coi như chưa có chuyện
gì xảy ra. Dần dà, những vấn đề chất đống thành đống rác, bốc mùi hôi
thối.

Vì thế nên cô chưa từng nghĩ đến hiện thực, chỉ có mùi hôi thối của đống

rác đi theo cô như hình với bóng. Không biết tại sao, cũng không biết phải
làm thế nào.

Cả một tiếng đồng hồ, Diệp Tử Lộ ngồi trầm ngâm ở đó, làm mấy việc

linh tinh. Đúng lúc đó thì bố mẹ cô đến.

Diệp Tử lộ vừa mở cửa đã bị hai túi đồ siêu thị to đùng đập vào mặt. Hai

cái túi chứa đầy đồ, nào là thức ăn, gia vị, đồ ăn vặt… còn có cả giấy vệ
sinh nữa.

Mẹ cô không nói không rằng đi thẳng vào nhà bếp, thấy phòng bếp gọn

gàng là biết ngay bình thường hai đứa không bao giờ nấu cơm, thế là bà
liền mắng Diệp Tử Lộ vì vụ bếp núc. Sau đó bà lại vào phòng của Diệp Tử
Lộ, thùng rác thì đầy ụ, quần áo bẩn rải đầy trên giường dưới đất. Mẹ Diệp
nhìn thấy cảnh này thì giận sôi máu, lên án kịch liệt tác phong ăn ở của
Diệp Tử Lộ.

Diệp Tử Lộ và bố cô đi theo sau mẹ cô bị quay như chong chóng. Bố cô

không nhịn được đành nói nhỏ: “Sao lại nói bỏ việc liền bỏ việc này? Bọn
thanh niên các con chỉ biết nghĩ đến mình thôi, tùy hứng thật đấy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.